Timothy: Phi-líp 2:6-11

6,645 views

Timothy: Phi-líp 2:6-11
Thần Tính của Đấng Christ

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Xin Cha giữ cho con được nên thánh trọn vẹn, không chỗ trách được. Con cũng xin Đấng Christ thêm sức cho thân thể xác thịt của con, xin Đức Thánh Linh ban sự khôn sáng và sự thông sáng trong thần trí con. Con cảm tạ Ba Ngôi Thiên Chúa.

Thưa Cha, con kính dâng lên Cha lời cầu thay cho dân tộc I-sơ-ra-ên. Chiến tranh do quân khủng bố Hồi Giáo gây ra đã khiến cho hàng ngàn người I-sơ-ra-ên bị giết chết. Trong đó có nhiều phụ nữ, người già, và trẻ con. Trong đó có nhiều người bị tra tấn, hãm hiếp trước khi bị giết chết, có những gia đình bị tàn sát cả nhà ngay trên giường ngủ của họ. Lại có hàng trăm người bị bắt cóc, đưa về phía lãnh thổ của quân khủng bố. Chính quyền và quân đội I-sơ-ra-ên đã phản công cách mạnh mẽ chưa từng có. Con hiểu rằng, rất có thể đây là sự ứng nghiệm lời tiên tri trong Thi Thiên 83 và Ê-sai 17. Và nếu đúng như vậy thì đây là cuộc chiến dẫn đến sự dân I-sơ-ra-ên tiêu diệt các kẻ thù, chiếm lấy các phần đất Cha đã hứa ban cho họ. Dù vậy, theo Ê-sai 17 thì họ cũng sẽ bị thiệt hại rất nặng nề, có thể hàng triệu người I-sơ-ra-ên sẽ bị giết. Và nếu cuộc chiến này là sự ứng nghiệm Thi Thiên 83 cùng Ê-sai 17 thì Đấng Christ có thể hiện ra bất kỳ lúc nào để đem Hội Thánh ra khỏi thế gian. Vì khi cuộc chiến kết thúc thì cũng là lúc thế giới giao quyền vào tay AntiChrist, là một người sẽ được quốc tế đưa ra, đứng đầu Liên Hiệp Quốc, có quyền điều động quân lực của các nước để ký hòa ước với I-sơ-ra-ên. Rồi, Kỳ Tận Thế sẽ bắt đầu. Nếu đẹp ý Cha, xin Ngài cho Hội Thánh còn ở trong thế gian, khi thủ đô Đa-mách bị I-sơ-ra-ên hủy diệt, để chúng con có cơ hội chứng minh lời tiên tri của Thánh Kinh và công bố Tin Lành lần cuối cùng cho thế gian, trước khi Đấng Christ đem chúng con vào thiên đàng. Con cảm tạ Cha.

Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về Phi-líp 2:6-11, như sau:

6 Đấng thực hữu trong hình thể của Thiên Chúa, nhưng chẳng coi sự bình đẳng của mình với Thiên Chúa là sự nên nắm giữ.

Câu 6: Con hiểu rằng, Đức Chúa Jesus chính là Thiên Chúa, như Giăng 1:1-3 đã khẳng định. Và Ngài là thân vị Thiên Chúa trực tiếp dựng nên muôn loài qua bảy lời phán của Ngài, như đã được ghi lại trong Sáng Thế Ký đoạn 1. Đức Chúa Jesus là Thiên Chúa Ngôi Lời, vì Ngài nói ra thành lời nói mọi ý muốn của Thiên Chúa Ngôi Đức Chúa Trời. Ngài cùng thực hữu trong hình thể của Thiên Chúa với Đức Chúa Trời và Đấng Thần Linh. Nhiều người không hiểu ý nghĩa của nhóm ngữ “chỉ có một Thiên Chúa” nên bị bối rối khi đối diện với Giăng 1:1-3 và nhiều câu Thánh Kinh khác, xưng nhận Đức Chúa Jesus và Đấng Thần Linh, tức Đức Thánh Linh, là Thiên Chúa. Họ không công nhận Đức Chúa Jesus và Đức Thánh Linh cũng là Thiên Chúa, vì theo họ, như vậy là có ba Thiên Chúa chứ không phải một Thiên Chúa. Họ không hiểu danh xưng “Thiên Chúa” là một danh xưng tập hợp. Trong nguyên ngữ Hê-bơ-rơ của Thánh Kinh, đó là một danh xưng số nhiều nhưng được dùng như số ít. Tương tự như danh xưng “loài người”. Thiên Chúa chỉ làm ra có “một loài người” nhưng một loài người có hai thân vị: thân vị nam là A-đam, và từ A-đam ra thân vị nữ là Ê-va, rồi từ A-đam và Ê-va ra nhiều thân vị loài người khác. Chỉ có một loài người mà A-đam là loài người, Ê-va là loài người, và Ca-in cùng A-bên cũng là loài người. Nhưng không phải là có hai loài người, hay có bốn loài người, hay có hàng tỉ loài người.

Trước khi nhập thế làm người, Đức Chúa Jesus chính là Thiên Chúa Ngôi Lời, thực hữu trong hình thể của Thiên Chúa, cùng tự có, cùng có mãi, bình đẳng và bình quyền với Thiên Chúa Ngôi Đức Chúa Trời và Thiên Chúa Ngôi Đấng Thần Linh. Nhưng vì yêu thương loài người, muốn cứu chuộc họ mà Thiên Chúa Ngôi Lời đã không nắm giữ sự bình đẳng của mình với Đức Chúa Trời và Đấng Thần Linh.

7 Chính Ngài đã tự bỏ mình đi, nhận lấy hình thể của tôi tớ, và trở nên ở trong sự giống như loài người;

8 được tìm thấy trong thể trạng của một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, đến nỗi chết trên cây thập tự. [Thể trạng của loài người là bản thể lẫn bản tính của loài người, bao gồm: thể chất, ngoại hình, cảm giác và cảm xúc, ý tưởng, thái độ, hành động, nếp sống…]

Câu 7 và 8: Con hiểu rằng, Thiên Chúa Ngôi Lời đã tự mình bỏ đi hình thể Thiên Chúa để nhận lấy hình thể của loài người. Sự kiện Thiên Chúa Ngôi Lời nhập thế làm người là sự đồng thuận của Ba Ngôi Thiên Chúa. Thiên Chúa Ngôi Lời không phải là Con của Đức Chúa Trời. Vì Ngài đồng tự có với Đức Chúa Trời, Ngài không do Đức Chúa Trời sinh ra. Đức Chúa Trời cũng không sai Thiên Chúa Ngôi Lời vào trong thế gian, mà Thiên Chúa Ngôi Lời tự ý từ bỏ hình thể Thiên Chúa để vào trong thế gian. Chỉ sau khi Thiên Chúa Ngôi Lời tự ý bỏ đi hình thể Thiên Chúa để vào trong thế gian thì Đức Chúa Trời mới bởi năng lực của Đấng Thần Linh, sinh ra hình thể loài người của Ngài trong lòng trinh nữ Ma-ri. Khi đó, Thiên Chúa Ngôi Lời nhận lấy thân thể xác thịt của loài người do Đức Chúa Trời sinh ra, trở nên giống như loài người. Chính vì thế mà con người xác thịt ấy được gọi là Con của Đức Chúa Trời. Khi đó, Đức Chúa Trời mới sai Con Một của Ngài từ trong lòng trinh nữ Ma-ri, vào trong thế gian để làm Đấng Cứu Rỗi của loài người.

Được tìm thấy trong thể trạng của một người có nghĩa là được công nhận hoàn toàn là một người, như bao nhiêu người khác trong thế gian. Nhưng Đức Chúa Jesus không lây nhiễm bản tính tội từ A-đam. Vì Ngài không có cha là loài người. Ngài hoàn toàn mang thân thể xác thịt của loài người từ bà Ma-ri, thuộc dòng dõi người nữ, làm ứng nghiệm lời tiên tri trong Sáng Thế Ký 3:15. Ngài đã là một người không phạm tội, vâng phục Đức Chúa Trời trọn vẹn, chịu chết trên thập tự giá theo ý muốn của Đức Chúa Trời để cứu chuộc loài người ra khỏi án phạt của sự phạm tội.

9 Cũng vì thế nên Đức Chúa Trời đã đem Ngài lên rất cao, và ban cho Ngài danh trên hết mọi danh,

Câu 9: Con hiểu rằng, sau khi Đức Chúa Jesus hoàn thành sự cứu chuộc loài người, thân thể xác thịt của Ngài đã được Đức Chúa Trời làm cho sống lại và sống mãi. Thân thể xác thịt ấy được đời đời gắn bó với thần tính của Thiên Chúa Ngôi Lời, mãi mãi vừa hoàn toàn là Thiên Chúa, vừa hoàn toàn là loài người. Trước khi thân thể xác thịt ấy chết và phục sinh thì Đức Chúa Jesus chỉ có thể làm ra những phép lạ theo năng lực do Đấng Thần Linh ban cho. Nhưng sau khi thân thể xác thịt ấy phục sinh thì Ngài tự mình làm ra các hành động của Thiên Chúa bằng chính năng lực Thiên Chúa của Ngài. Thân thể xác thịt ấy vẫn mang danh Jesus. Đó là danh Đức Chúa Trời đã ban cho Ngài từ trước khi thân thể xác thịt của Ngài được sinh ra. Danh xưng “Jesus” chính là danh trên hết mọi danh, trên cả tên riêng của Ba Ngôi Thiên Chúa. Tên riêng của Ba Ngôi Thiên Chúa là “Đấng Tự Hữu Hằng Hữu”, nghĩa là: Đấng Tự Có và Có Mãi. Còn danh xưng “Jesus” có nghĩa: “Đấng Tự Hữu Hằng Hữu Là Đấng Cứu Rỗi”. Danh xưng ấy bao gồm tên riêng của Ba Ngôi Thiên Chúa với đặc tính yêu thương và toàn năng của Thiên Chúa, thể hiện qua ơn cứu rỗi Thiên Chúa ban cho loài người.

10 để cho trong danh Jesus, mọi đầu gối trên các tầng trời, trên đất và bên dưới đất, hết thảy đều quỳ xuống,

11 và mọi lưỡi đều xưng nhận Jesus Christ là Chúa, hướng về sự vinh quang của Thiên Phụ.

Câu 10 và 11: Con hiểu rằng, sau khi Đấng Christ kết thúc sự tự trị của loài người với Kỳ Tận Thế và thiết lập Vương Quốc Ngàn Năm thì mọi loài thọ tạo, kể cả các thiên sứ, loài người, và ma quỷ là các thiên sứ phạm tội đều phải quỳ xuống thờ phượng Thiên Chúa, khi nghe danh “Jesus”. Mọi miệng sẽ phải xưng nhận Đức Chúa Jesus Christ là Chúa và tôn vinh Đức Chúa Trời về ơn cứu rỗi Ngài đã ban cho loài người, về cơ nghiệp đời đời của Ngài ban cho những ai thuộc về Ngài. Trên các tầng trời là trong thiên đàng, trên đất là trong thế gian, bên dưới đất là âm phủ thuộc linh, nơi giam giữ linh hồn những người không tin nhận Thiên Chúa và các thiên sứ phạm tội.

Thưa Cha, lòng con thật rộn ràng, khi nghĩ đến sự không còn bao lâu nữa, Vương Quốc Ngàn Năm sẽ được thiết lập. Con không biết mình sẽ được dự phần như thế nào trong Vương Quốc Ngàn Năm. Nhưng nếu con chỉ được ban cho một khu đất để con kinh nghiệm thế nào là sự trồng vườn và giữ vườn mà Ngài đã ban cho A-đam và Ê-va thì con sẽ vui thỏa trong suốt một ngàn năm ấy. Chắc chắn, con cũng sẽ được vui thỏa với sự thăm viếng của quý ông bà anh chị em trong Hội Thánh. Và sẽ càng vui thỏa hơn, nếu chúng con được cùng nhau sống chung trên một khu đất, được cùng nhau tham quan các hành tinh trong vũ trụ đã được phục hồi. Con rất mong ngày ấy mau đến. Con cảm tạ Cha. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Timothy