Timothy: I Ti-mô-thê 1:1-6

2,972 views

Timothy: I Ti-mô-thê 1:1-6
Giáo Sư Giả và Luật Pháp của Thiên Chúa – Phần 1

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Xin Cha giữ cho con được nên thánh trọn vẹn, không chỗ trách được. Con cũng xin Đấng Christ thêm sức cho thân thể xác thịt của con, xin Đức Thánh Linh ban sự khôn sáng và sự thông sáng trong thần trí con. Con cảm tạ Ba Ngôi Thiên Chúa.

Thưa Cha, con cảm tạ Cha đã ban ơn cho gia đình con và các anh chị em cùng Cha của con được bước vào năm mới 2024. Cảm tạ Cha đã ban cho chúng con còn được sống trong thân thể xác thịt này để tiếp tục làm ra những việc lành mà Cha đã sắm sẵn cho mỗi chúng con. Nguyện tình yêu và ân điển từ Ba Ngôi Thiên Chúa luôn bao phủ chúng con trong mọi nơi, mọi lúc, giúp chúng con vững vàng trong đức tin, sống thánh khiết, sẵn sàng cho sự đến của Đấng Christ. Xin Cha thương xót, bảo vệ, thêm sức cho các anh chị em cùng Cha của con ở tại Phi Châu. Họ đang bị những người theo Hồi Giáo tàn sát dã man. Xin Đấng Christ mau đến để Hội Thánh sớm bước vào sự yên nghỉ và thế gian tội lỗi này cũng sớm kết thúc. Con cảm tạ Cha.

Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về I Ti-mô-thê 1:1-6, như sau:

1 Phao-lô, sứ đồ của Đức Chúa Jesus Christ bởi mệnh lệnh của Thiên Chúa, Đấng giải cứu chúng ta, và bởi mệnh lệnh của Đức Chúa Jesus Christ, sự trông cậy của chúng ta,

Câu 1: Con hiểu rằng, bất cứ một chức vụ nào trong Hội Thánh cũng là bởi mệnh lệnh của Ba Ngôi Thiên Chúa: Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jesus Christ, và Đức Thánh Linh. Lời Chúa trong I Cô-rinh-tô 12:28 cho biết, Đức Chúa Trời lập ra các chức vụ trong Hội Thánh. Lời Chúa trong Ê-phê-sô 4:11 cho biết, Đức Chúa Jesus Christ ban chức vụ trong Hội Thánh cho một số người. Lời Chúa trong Công Vụ Các Sứ Đồ 13:2 cho biết, Đức Thánh Linh truyền lệnh cho Hội Thánh biệt riêng Phao-lô và Ba-na-ba cho Ngài để làm công việc mà Ngài đã gọi họ, tức là công việc rao giảng Tin Lành cho các dân ngoại của chức vụ sứ đồ. Vậy, một người làm sứ đồ hay bất cứ chức vụ nào trong Hội Thánh cũng là do ý muốn, mệnh lệnh, và sự kêu gọi của Ba Ngôi Thiên Chúa. Phao-lô đặc biệt gọi Đức Chúa Trời là Thiên Chúa, Đấng giải cứu chúng ta. Vì Đức Chúa Trời ban ơn cứu rỗi cho loài người. Phao-lô gọi Đức Chúa Jesus Christ là sự trông cậy của chúng ta. Vì chỉ trong Đấng Christ mà loài người có sự trông cậy của sự được cứu rỗi và được sống đời đời trong Vương Quốc Trời.

2 gửi cho Ti-mô-thê, con thật của ta trong đức tin, với ân điển, sự thương xót, và sự bình an từ Thiên Chúa, Cha của chúng ta, và từ Đức Chúa Jesus Christ, Chúa của chúng ta!

Câu 2: Con hiểu rằng, Phao-lô yêu quý Ti-mô-thê như con ruột của mình. Nhưng Phao-lô gọi Ti-mô-thê là “con thật của ta trong đức tin” hàm ý, Phao-lô công nhận Ti-mô-thê có cùng đức tin như ông, được ông sinh ra trong đức tin, tức là Ti-mô-thê tin nhận Tin Lành qua sự rao giảng của ông. Phao-lô cũng nuôi dưỡng Ti-mô-thê trong đức tin, tức là luôn giảng dạy Lời Chúa cho Ti-mô-thê và làm gương cho Ti-mô-thê trong nếp sống mỗi ngày của ông. Ti-mô-thê đã vâng phục Phao-lô và sống theo gương của Phao-lô nên Phao-lô gọi Ti-mô-thê là con thật trong đức tin của ông. Cùng với lá thư gửi cho Ti-mô-thê, Phao-lô cũng gửi ân điển, sự thương xót, và sự bình an từ Đức Chúa Trời và từ Đức Chúa Jesus Christ đến Ti-mô-thê. Đó là cách viết thể hiện lời chúc phước cho người nhận thư. Con hiểu rằng, con dân Chúa đương nhiên ở trong ân điển, sự thương xót, và sự bình an của Thiên Chúa. Nhưng con dân Chúa cũng nên luôn chúc nhau để ân điển, sự thương xót, và sự bình an được thêm lên cho mỗi người. Bởi ân điển mà con dân Chúa làm được mọi việc lành trong danh Chúa. Bởi sự thương xót mà con dân Chúa được Chúa tha thứ, nâng đỡ mỗi khi vấp phạm, được cứu giúp mỗi khi gặp nghịch cảnh. Bởi sự bình an mà con dân Chúa luôn giữ vững đức tin trong mọi cảnh ngộ và luôn thỏa lòng trong cuộc sống. Cha là Đấng yêu thương, bảo vệ. Chúa là Đấng lãnh đạo, đồng hành. Vì thế, con dân Chúa luôn ở trong ân điển, sự thương xót, và sự bình an của Đức Chúa Trời và của Đức Chúa Jesus Christ.

3 Như ta đã dặn con, hãy ở lại Ê-phê-sô để răn bảo một số người đừng dạy một giáo lý khác, trong khi ta đi sang xứ Ma-xê-đoan;

Câu 3: Con hiểu rằng, Phao-lô vì công vụ phải rời khỏi Ê-phê-sô nhưng ông để Ti-mô-thê ở lại, chăn dắt con dân Chúa tại đó. Vào lúc ấy, tại Ê-phê-sô đã có một số người trong vòng các trưởng lão bắt đầu kiêu ngạo, giảng dạy con dân Chúa theo ý riêng. Sự giảng dạy của họ không đúng với Lời Chúa. Có lẽ vì họ kiêu ngạo, diễn giảng Lời Chúa theo ý riêng. Có lẽ vì họ bị ảnh hưởng bởi triết học thời bấy giờ. Có lẽ vì họ chấp nhận những giáo điều của Do-thái Giáo, hoặc chính họ là những người I-sơ-ra-ên theo Do-thái Giáo.

4 cũng đừng nghe những chuyện nhảm nhí và những gia phổ bất tận, là những điều phục vụ sự cãi lẫy thay vì phục vụ sự quản trị của Thiên Chúa, là sự ở trong đức tin.

Câu 4: Con hiểu rằng, Phao-lô khuyên Ti-mô-thê không nên phí thời gian nghe những người nói những chuyện nhảm nhí và khoe khoang về gia phổ. Chuyện nhảm nhí là chuyện không có thật, không đúng Lời Chúa, không đem lại ích lợi. Những chuyện gia phổ bất tận là những lời khoe khoang về dòng họ và chi phái của những người I-sơ-ra-ên dường như không ngừng nghỉ. Theo con hiểu, người Do-thái rất hãnh diện về gia tộc của họ, nhất là những người theo Do-thái Giáo. Đặc biệt là những người mà trong dòng họ có nhiều người là vua, trưởng lão, thầy tế lễ, thầy thông giáo, tiên tri. Nhưng những sự ấy chỉ gây ra tranh cãi, không đem lại ích lợi gì. Phao-lô khuyên Ti-mô-thê hãy lo phục vụ sự quản trị của Thiên Chúa. Sự quản trị của Thiên Chúa là ý muốn và việc làm của Thiên Chúa đối với muôn loài. Riêng đối với loài người là sự cứu rỗi họ và đem họ vào trong Vương Quốc của Thiên Chúa. Cụ thể là sự giảng Tin Lành để nhiều người được cứu và sự giảng dạy Lời Chúa để gây dựng đức tin cho những người đã được cứu.

5 Mục đích của sự răn bảo là sự yêu thương bởi lòng tinh sạch, lương tâm, và đức tin thật.

6 Có vài kẻ đã lìa bỏ mục đích đó, quay sang những lời vô ích.

Câu 5 và 6: Con hiểu rằng, trong Hội Thánh, bổn phận của sứ đồ, người chăn và giảng dạy Lời Chúa là dùng Lời Chúa để răn bảo con dân Chúa sống nếp sống thánh khiết đẹp lòng Đức Chúa Trời. Sự răn bảo đó phải xuất phát từ lòng yêu thương chân thật, không vì một quyền lợi nào, đúng theo lương tâm và đức tin. Nhưng trong Hội Thánh tại Ê-phê-sô đã có vài trưởng lão không còn răn bảo con dân Chúa đúng theo Lời Chúa, họ không răn bảo vì sự ích lợi của con dân Chúa. Sự răn bảo của họ có thể là nhằm tác động con dân Chúa, khiến con dân Chúa làm theo ý riêng của họ, phục vụ lợi ích của họ. Vì thế, những lời răn bảo của họ là vô ích, thậm chí không đúng Lời Chúa.

Thưa Cha, con cảm tạ Cha về bài học đầu năm mới này. Xin Cha giúp cho con luôn răn bảo, giảng dạy con dân Ngài với lòng yêu thương tinh sạch, đúng với lương tâm và đức tin trong con. Xin Cha giữ cho lương tâm và đức tin trong con luôn đúng với Lời Hằng Sống của Ngài. Con cảm tạ Cha. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Timothy