Timothy: II Cô-rinh-tô 8:7-15
Lời Khuyên về Sự Dâng Hiến Rộng Rãi
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Con lại vui mừng đón nhận một ngày mới Cha ban cho con. Con được bình an trong tình yêu và ân điển của Ngài. Con xin Đấng Christ thêm sức mới cho thân thể xác thịt con. Con xin Đức Thánh Linh ban sự khôn sáng cho tâm thần con. Con cảm tạ Ba Ngôi Thiên Chúa.
Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về II Cô-rinh-tô 8:7-15, như sau:
7 Vậy, như các anh chị em đều trội hơn trong mọi sự: đức tin, lời nói, sự hiểu biết, mọi sự sốt sắng, và tình yêu của các anh chị em trong chúng tôi, thì các anh chị em cũng hãy trội hơn trong việc lành này.
Câu 7: Con hiểu rằng, “trội hơn trong mọi sự” có nghĩa là vượt hơn mức trung bình trong mọi phương diện. Sứ Đồ Phao-lô kể ra vài phương diện tiêu biểu mà con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã tỏ ra họ vượt trội. Về đức tin, họ vâng phục sự giảng dạy của Phao-lô để sống theo Lời Chúa. Họ đã sẵn lòng hạ mình, ăn năn, khi bị quở trách về những sự sai phạm của họ. Về lời nói, họ từ bỏ những lời thô tục, dối trá, độc ác mà nói những lời yêu thương, chân thật, khích lệ, xây dựng. Về sự hiểu biết, họ thêm lên nhiều trong sự hiểu biết về Thiên Chúa và Lời Chúa, hiểu biết thế nào là nếp sống mới trong Chúa. Về mọi sự sốt sắng, họ có lòng sốt sắng trong mọi việc làm. Họ làm như làm cho Chúa để tôn vinh Thiên Chúa. Về tình yêu của họ đối với Phao-lô và các bạn của ông, họ tin tưởng, quý mến, vâng phục, và khao khát được gần gũi Phao-lô và các bạn của ông. Sứ Đồ Phao-lô mong rằng, họ cũng sẽ trội hơn trong việc dâng hiến tiếp trợ cho con dân Chúa tại Giu-đê.
8 Tôi nói chẳng phải theo mệnh lệnh nhưng bởi sự sốt sắng của những người khác và để chứng minh sự thành thực của tình yêu của các anh chị em.
Câu 8: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô không ra lệnh cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô phải đóng góp tiền bạc, dâng hiến lên Chúa để dùng vào việc tiếp trợ cho con dân Chúa tại Giu-đê. Đó là lẽ đương nhiên. Vì sự dâng hiến phải là sự tự nguyện. Nhưng Phao-lô dùng tấm gương sốt sắng dâng hiến của con dân Chúa tại Ma-xê-đoan để khích lệ họ. Đồng thời, Phao-lô cũng nhắc cho họ nhớ rằng, tình yêu chân thật của họ đối với các anh chị em cùng Cha phải được thể hiện bằng hành động cứu giúp thực tế.
9 Vì các anh chị em biết ân điển của Đức Chúa Jesus Christ của chúng ta. Rằng Ngài vốn là giàu có nhưng bởi các anh chị em đã trở nên nghèo, để cho các anh chị em bởi Ngài được trở nên giàu có.
Câu 9: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô nhắc cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô nhớ rằng, mọi sự họ đang có từ thuộc thể đến thuộc linh đều là bởi ân điển của Đấng Christ. Đấng Christ đã tự làm cho mình trở nên nghèo để hoàn thành sự cứu chuộc loài người. Nhờ đó, những ai tin nhận Đấng Christ, trong đó có con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, được trở nên giàu có. Sự giàu có Phao-lô nói đến ở đây trước hết là sự giàu có của những người được hưởng cơ nghiệp của Đức Chúa Trời. Kế tiếp là sự được có dư dật về các phương tiện đáp ứng cho mọi nhu cầu thuộc thể. Nếu một người đã nhờ ơn của Đấng Christ được sự giàu có đời đời trong Vương Quốc Trời và được có dư dật sự cần dùng trong đời này, thì người ấy nên chia xẻ của cải vật chất cho các chi thể của Đấng Christ đang gặp khó khăn về vật chất.
10 Trong sự ấy, tôi góp ý kiến này để giúp ích các anh chị em, những người bắt đầu không chỉ làm mà cũng sẵn lòng từ năm trước.
11 Nhưng bây giờ, các anh chị em cũng hãy làm trọn việc đã làm, để cho như sự sốt sắng của sự sẵn lòng thế nào thì sự làm trọn từ sự có của các anh chị em cũng như thế ấy.
Câu 10 và 11: Con hiểu rằng, “trong sự ấy” là trong sự dâng hiến tiếp trợ. Sứ Đồ Phao-lô đưa ra ý kiến của ông để con dân Chúa tại Cô-rinh-tô có thể thực hiện sự dâng hiến tiếp trợ cách hữu hiệu. Trong số họ đã có nhiều người bắt đầu để dành tiền dâng hiến tiếp trợ từ năm trước. Nhưng có lẽ việc dâng hiến tiếp trợ đã bị tạm ngưng, khi có các giáo sư giả xâm nhập Hội Thánh tại Cô-rinh-tô, tạo ra sự dấy loạn. Phao-lô muốn họ hãy làm trọn sự dâng hiến tiếp trợ theo khả năng và sự sốt sắng Chúa đã ban cho họ mà họ đã khởi sự.
12 Vì nếu sự sẵn sàng có đó thì một người được vui nhận theo sự người ấy có, chẳng phải theo sự người ấy không có.
Câu 12: Con hiểu rằng, “sự sẵn sàng có đó” là sự sốt sắng làm việc lành trong mỗi con dân Chúa. Bởi lòng sốt sắng đó mà mọi việc làm của con dân Chúa được Chúa vui nhận. Chúa không đòi hỏi con dân Chúa phải làm những gì ngoài khả năng của họ và ngoài sự Ngài ban cho họ. Con dân Chúa chỉ cần sốt sắng, vui mừng làm các việc mà Chúa đặt để cho họ, ban cơ hội cho họ, bằng những gì Chúa đã trao vào trong tay họ. Người đàn bà góa ở Sa-rép-ta chỉ có một nắm bột và một chút dầu. Người đàn bà góa ở Giê-ru-sa-lem chỉ có hai đồng tiền đáng giá một phần tư xu. Đứa bé trai ở Ga-li-lê chỉ có năm cái bánh và hai con cá làm thức ăn trong ngày. Nhưng họ đã dâng trọn lên Chúa những gì họ có. Và Ngài đã vui nhận sự dâng hiến của họ.
13 Vì chẳng phải tôi muốn rằng, những người khác thì thảnh thơi còn các anh chị em thì khốn khó, nhưng bởi sự bằng nhau. Trong thời điểm hiện tại, sự dư dật của các anh chị em giúp cho sự túng thiếu của họ;
14 để cho sự dư dật của họ cũng là giúp cho sự túng thiếu của các anh chị em. Đó là sự bằng nhau.
Câu 13 và 14: Con hiểu rằng, không bao giờ có chuyện người làm lụng khó nhọc phải nuôi kẻ ăn không ngồi rồi. Mọi người đều phải tự mình làm việc kiếm sống. Sự tiếp trợ lẫn nhau là tiếp trợ người lâm vào cảnh không thể tự mình kiếm sống. Con dân Chúa là những chi thể của cùng một thân trong Hội Thánh. Vì thế, con dân Chúa có bổn phận tiếp trợ lẫn nhau. Sự bằng nhau được nói trong hai câu này là sự con dân Chúa cùng chia xẻ cho nhau để ai nấy có đủ cho các nhu cầu trong cuộc sống. Nhưng những người không sốt sắng tự mình kiếm sống thì không đáng được tiếp trợ. Con dân Chúa tại Cô-rinh-tô chia xẻ vật chất cho sự túng thiếu về vật chất của con dân Chúa tại Giu-đê. Cùng một lúc, sự dư dật về sự khốn khó trong cơn hoạn nạn của con dân Chúa tại Giu-đê cũng được chia xẻ cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Như vậy, về thuộc thể lẫn thuộc linh, con dân Chúa tại Cô-rinh-tô và tại Giu-đê đều được thông công với nhau.
15 Theo như đã được chép: Người có nhiều chẳng thêm lên và người có ít chẳng thiếu hụt. [Xuất Ê-díp-tô Ký 16:18]
Câu 15: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô đã trích dẫn Lời Chúa trong Xuất Ê-díp-tô Ký 16:18, nói về sự thu lượm và phân phát ma-na, khi dân I-sơ-ra-ên sống 40 năm trong đồng vắng. Ai nấy đều ra ngoài lều của mình để thu lượm ma-na là thức ăn từ trời rơi xuống, do Đức Chúa Trời ban cho họ. Có người lượm được nhiều, có người lượm được ít, nhưng ai nấy được chia phần bằng nhau. Ma-na tiêu biểu cho thức ăn thuộc thể lẫn thức ăn thuộc linh. Con dân Chúa có những thu nhận khác nhau về thuộc thể lẫn thuộc linh trong sự ban cho của Đức Chúa Trời. Nhưng con dân Chúa cần chia xẻ với nhau về thuộc thể và chia sẻ với nhau về thuộc linh để cho ai nấy đều được dư dật trong Chúa từ thuộc thể đến thuộc linh.
Thưa Cha, con cảm tạ Cha về bài học hôm nay. Lời Chúa nhắc cho con luôn nhớ đến bổn phận của con dân Chúa là phải chia xẻ về thuộc thể và phải chia sẻ về thuộc linh cho các anh chị em cùng Cha. Trong Đấng Christ, con dân Chúa cùng giúp nhau có đủ cho mọi nhu cầu thuộc thể lẫn thuộc linh để ai nấy làm thành những việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn cho mỗi người. Khi con chia xẻ vật chất cho các anh chị em của con thì con cũng được dự phần trong sự khốn khó mà Cha cho phép xảy ra cho họ. Nghĩa là con cũng được dự phần trong sự anh chị em của con chịu khổ vì Đấng Christ. Con cảm tạ Cha.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Huỳnh Christian Timothy