Timothy: II Cô-rinh-tô 12:11-21

7,294 views

Timothy: II Cô-rinh-tô 12:11-21
Tấm Lòng của Phao-lô Đối với Hội Thánh tại Cô-rinh-tô

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Con cảm tạ Cha vì Ngài đã giữ gìn gia đình con được bình an trong cơn bão nóng kéo dài tại Texas, dù chúng con có bị mất điện chỉ trong khoảng một tiếng đồng hồ. Cảm tạ Cha đã giữ cho máy lạnh của chúng con không bị trở ngại. Dù hầu hết những cây trồng của chúng con bị khô chết vì thời tiết quá nóng, nhưng rau cải chúng con trồng trong chậu thì vẫn được xanh tươi vì chúng con có làm chỗ giữ nước trong chậu. Xin Cha ban cho thời tiết được sớm mát trở lại. Con cầu xin Đấng Christ thêm sức mới cho thân thể xác thịt con mỗi ngày. Con cầu xin Đức Thánh Linh giữ gìn con luôn được thông sáng. Con cảm tạ Ba Ngôi Thiên Chúa.

Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về II Cô-rinh-tô 12:11-21, như sau:

11 Các anh chị em đã ép tôi trở nên kẻ khoe khoang dại dột. Vì tôi đáng được khen ngợi bởi các anh chị em. Vì tôi chẳng thua kém cho các sứ đồ rất cao trọng; và dù tôi chẳng là ai.

12 Thật, các dấu hiệu của chức vụ sứ đồ đã được làm trọn giữa các anh chị em trong mỗi sự nhẫn nại, trong những dấu kỳ và những phép lạ, cùng những năng lực.

Câu 11 và 12: Con hiểu rằng, trong hoàn cảnh con dân Chúa tại Cô-rinh-tô không biết rõ những hy sinh và gian khổ của chức vụ sứ đồ mà Phao-lô đã trải qua, trong khi ông đem Tin Lành đến cho họ và nuôi họ lớn lên bằng Lời Chúa. Vì thế, ông đã buộc phải khoe ra những thực tế trong chức vụ của ông. Có như vậy, họ mới biết được sứ đồ chân thật của Chúa khác với những kẻ mạo danh sứ đồ như thế nào. Vì trong con dân Chúa tại Cô-rinh-tô có người tin lời các giáo sư giả nên Phao-lô buộc phải khoe mình. Nhưng Phao-lô xem sự khoe mình bất đắc dĩ đó như là việc làm của kẻ dại dột. Lẽ ra, con dân Chúa tại Cô-rinh-tô phải biết quý mến và kính trọng ông, vì công khó của ông đối với họ. Lẽ ra họ phải biết ông có đủ thẩm quyền và sự tôn quý, cùng năng lực của chức vụ sứ đồ như tất cả các sứ đồ khác. Vì đó là sự ban cho của Chúa, dù ông nhận biết ông không xứng đáng. Chính sự họ tin nhận Tin Lành, được ở trong sự cứu rỗi, được nhập vào Hội Thánh, được hiểu biết Lời Chúa là chứng cớ và kết quả cho chức vụ sứ đồ của Phao-lô. Chính những sự lao nhọc của Phao-lô trong khi chăn dắt họ, những dấu kỳ phép lạ Phao-lô đã bởi Chúa làm ra giữa họ đã xác nhận chức vụ sứ đồ của ông.

13 Vì có sự gì mà các anh chị em thua kém cho các Hội Thánh khác? Nếu không là sự bởi chính mình tôi đã không làm gánh nặng cho các anh chị em. Xin tha thứ cho tôi sự không công chính đó!

Câu 13: Con hiểu rằng, Phao-lô khẳng định với Hội Thánh tại Cô-rinh-tô là họ không thua kém bất cứ Hội Thánh địa phương nào khác, trong sự được chăm sóc, giảng dạy bởi ông. Chỉ khác một điều là ông không nhận sự tiếp trợ từ họ như ông đã nhận từ các Hội Thánh khác. Thậm chí ông còn nhận tiền từ các Hội Thánh khác trong khi phục vụ Hội Thánh tại Cô-rinh-tô. Có lẽ Phao-lô đã được sự thần cảm của Đức Thánh Linh là không hỏi xin sự tiếp trợ từ Hội Thánh tại Cô-rinh-tô. Và có lẽ Đức Thánh Linh cũng không cảm động lòng con dân Chúa tại Cô-rinh-tô để họ chủ động tiếp trợ Phao-lô. Là vì Đức Thánh Linh biết trước sẽ có các giáo sư giả đến Cô-rinh-tô để nói xấu Phao-lô. Nên Ngài không cho các giáo sư giả ấy có lý do để nói xấu. Chính vì Phao-lô đánh bại các giáo sư giả tại Cô-rinh-tô mà những kẻ ấy không còn có thể đi đến các Hội Thánh khác để gây rối. Phao-lô xin con dân Chúa tại Cô-rinh-tô tha thứ cho ông sự ông không xin tiếp trợ từ họ, khiến họ không được dự phần trong chức vụ của ông.

Con hiểu rằng, nếu họ thật có lòng yêu quý Phao-lô, biết ơn ông, và biết chăm sóc ông, thì cho dù Đức Thánh Linh không thần cảm họ, lòng họ vẫn tự nhiên biết chia xẻ, chăm lo cho Phao-lô. Đức Thánh Linh chỉ thần cảm con dân Chúa làm những sự cần thiết cho sự ích lợi chung của Hội Thánh, nhưng những việc thuộc về tình yêu và bổn phận thì Ngài sẽ để cho con dân Chúa tự quyết. Khi con dân Chúa biết thể hiện lòng biết ơn, sự yêu thương, sự tôn kính với những ai đáng cho họ biết ơn, yêu thương, và tôn kính thì Đức Thánh Linh mới thần cảm để họ thể hiện cho được dư dật trong sự làm lành.

14 Này là lần thứ ba tôi có dự bị đến với các anh chị em, và sẽ chẳng làm gánh nặng cho các anh chị em. Vì tôi chẳng tìm những sự thuộc về các anh chị em mà tìm chính các anh chị em. Vì con cái chẳng nên thu trữ cho cha mẹ nhưng cha mẹ thu trữ cho con cái.

15 Nhưng tôi rất vui lòng sẽ phí của và sẽ phí trọn cả mình tôi cho những linh hồn của các anh chị em. Cho dù ngay cả vì yêu các anh chị em thêm hơn mà tôi được yêu bớt đi.

Câu 14 và 15: Con hiểu rằng, đã hai lần Phao-lô dự định đến Cô-rinh-tô mà không thành, là do chưa phải thời điểm thích hợp nên Chúa chưa cho phép. Giờ đây, đã đến thời điểm thích hợp nên lần dự định thứ ba này của Phao-lô sẽ được hiện thực. Dù vậy, Phao-lô sẽ tiếp tục không xin con dân Chúa tại Cô-rinh-tô tiếp trợ ông. Mục đích của ông là quan tâm, chăm sóc, xây dựng đức tin cho họ chứ không phải để được họ cung phụng ông, theo kiểu các giáo sư giả đòi hỏi. Ông xem họ như là những đứa con trong Chúa của ông và ông đối với họ bằng chân tình của một người cha. Phao-lô sẵn sàng hy sinh của cải và mạng sống để chăm sóc và bảo vệ con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Phao-lô không ngại vì nghiêm khắc quở trách họ mà bị họ yêu bớt đi. Vì ông muốn cho họ được lợi ích tốt nhất hơn là được họ yêu mà không giúp ích gì cho họ.

16 Có phải tuy rằng, tôi đã chẳng làm gánh nặng cho các anh chị em; nhưng trở nên khôn khéo, dùng mưu, tôi đã bắt lấy các anh chị em?

17 Chẳng có ai trong số những người tôi đã sai đến với các anh chị em mà qua người ấy, tôi đã lợi dụng các anh chị em.

Câu 16 và 17: Con hiểu rằng, có thể đâu đó cũng có tiếng đồn là Phao-lô không trực tiếp xin tiền con dân Chúa tại Cô-rinh-tô nhưng sai người thay ông nhận tiền tiếp trợ của họ. Hoặc là có lời vu khống ông giả bộ không lợi dụng họ để họ tự ý dâng hiến cho ông. Nhưng Phao-lô khẳng định, ông không giả hình như vậy. Không một người nào ông sai đến Cô-rinh-tô làm công việc nhận tiền tiếp trợ cho ông. Họ chỉ nhận tiền dâng hiến để cứu giúp con dân Chúa tại xứ Giu-đê với sổ sách và thư từ rõ ràng.

18 Tôi đã xin Tít đi và tôi đã sai một người anh em cùng Cha đi với người. Tít đã lợi dụng các anh chị em điều gì? Chúng tôi chẳng đã bước đi cùng một thần trí, chẳng đã theo cùng những dấu chân sao? [Ga-la-ti 5:16; I Phi-e-rơ 2:21]

Câu 18: Con hiểu rằng, Phao-lô nhắc đến việc ông xin Tít thay ông đến Cô-rinh-tô trước để nhận tiền dâng hiến, cứu giúp con dân Chúa trong xứ Giu-đê. Nhưng ông cũng phái thêm một người khác cùng đi với Tít, là người có tiếng tốt trong các Hội Thánh. Ông hỏi con dân Chúa tại Cô-rinh-tô là Tít đã lợi dụng họ điều gì là để họ nhận ra, Tít không hề xin tiền cho Tít hay cho Phao-lô. Vì ông biết Tít không hề lợi dụng họ. Tít và ông cùng một thần trí, cùng noi gương Đấng Christ mà sống.

19 Các anh chị em lại tưởng rằng, chúng tôi tự bào chữa trước các anh chị em. Trước mặt của Đức Chúa Trời, trong Đấng Christ, chúng tôi nói: Nhưng hỡi những người yêu dấu! Mọi sự vì sự gây dựng của các anh chị em.

Câu 19: Con hiểu rằng, có một số con dân Chúa bị ảnh hưởng bởi các giáo sư giả, cho rằng, Phao-lô và các bạn của ông nói những lời phản bác lại sự nói xấu và vu khống của các giáo sư giả chỉ là một cách tự biện hộ mà thôi. Nghĩa là họ tin lời nói xấu và vu khống của các giáo sư giả. Nhưng Phao-lô khẳng định, những gì mà Phao-lô và các bạn của ông nói là nói trong danh của Đức Chúa Trời và của Đức Chúa Jesus Christ. Nghĩa là nói lên các sự thật với mục đích giúp cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô biết được sự thật và nhận ra sự giả hình của các giáo sư giả. Đó là sự gây dựng cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô.

20 Vì tôi ngại rằng, có lẽ khi tôi đến, tôi sẽ chẳng tìm thấy các anh chị em như tôi mong muốn; và tôi sẽ chẳng được các anh chị em tìm thấy như các anh chị em mong muốn. Có lẽ chỉ có những cãi lẫy, những ganh tị, những thịnh nộ, những cạnh tranh, những vu khống, những nói xấu, những kiêu căng, những hỗn loạn chăng.

21 Kẻo khi tôi đến, Đức Chúa Trời của tôi lại khiến tôi ngã lòng đối với các anh chị em; và tôi sẽ khóc lóc về nhiều kẻ trước đã phạm tội và đã không ăn năn về những sự ô uế, ngay cả sự tà dâm, ngay cả sự phóng đãng mà họ đã phạm.

Câu 20 và 21: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô không muốn, khi ông đến Cô-rinh-tô thì con dân Chúa tại đó vẫn có người chưa ăn năn và ông phải dứt thông công nhiều người. Phao-lô cũng không muốn con dân Chúa tại Cô-rinh-tô phải chứng kiến ông đau buồn và nghiêm khắc thi hành kỷ luật trong Hội Thánh. Ông không muốn khi ông đến nơi thì những sự phạm tội vẫn còn trong Hội Thánh. Phao-lô không muốn phải đau lòng, khóc lóc vì sự phạm tội trong Hội Thánh và sự sẽ có nhiều người bị dứt thông công. Vì Phao-lô được biết rằng, tại Cô-rinh-tô vẫn có người còn ăn của cúng thần tượng, làm cho mình bị ô uế. Vẫn có người còn quan hệ với đĩ điếm, phạm tà dâm. Vẫn có người còn say sưa, phóng đãng không sống nếp sống nề nếp, thánh khiết trong Đấng Christ. Con hiểu rằng, câu “Đức Chúa Trời của tôi lại khiến tôi ngã lòng đối với các anh chị em” có nghĩa là Đức Chúa Trời cho phép sự thất vọng đến với Phao-lô nếu con dân Chúa tại Cô-rinh-tô không ăn năn.

Thưa Cha, con đồng cảm với Sứ Đồ Phao-lô về nỗi lòng yêu thương, lo lắng của ông dành cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Xin Cha giúp cho con cũng luôn biết yêu thương, lo lắng cho con dân của Ngài, những người Ngài đã dùng con để chăn dắt họ. Con cảm tạ Ngài. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Timothy