Timothy: Ga-la-ti 3:8-14

8,391 views

Timothy: Ga-la-ti 3:8-14
Bởi Đức Tin Con Dân Chúa Nhận Được Đấng Thần Linh – Phần 2

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Từ khi còn thơ ấu, được biết đến Thánh Kinh, con hình tưởng Ngài có dáng dấp của một cụ già, đầu râu tóc bạc, khuôn mặt uy nghiêm, nhưng lại tươi vui, hiền hòa, từ ái, mà Thánh Kinh gọi là Đấng Thượng Cổ của Các Thời Đại. Dù vậy, con không thể hình dung ra khuôn mặt của Ngài. Cho tới bây giờ, đã qua tuổi 68, con cũng giữ nguyên sự hình tưởng đó và vẫn không hình dung được khuôn mặt của Ngài. Nhưng con tin Ngài, biết ơn Ngài, và yêu kính Ngài. Con mong chờ ngày Đấng Christ đem Hội Thánh vào trong thiên đàng để con được tận mắt nhìn thấy Ngài. Nguyện mọi vinh quang, tôn quý, quyền thế mãi thuộc về Ngài.

Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về Ga-la-ti 3:8-14, như sau:

8 Thánh Kinh cũng biết trước rằng, Đức Chúa Trời sẽ xưng các dân ngoại là công chính bởi đức tin, nên đã rao truyền trước cho Áp-ra-ham tin lành này: Trong ngươi, mọi dân tộc sẽ được phước. [Sáng Thế Ký 12:3; 18:18; 22:18; 26:4; 28:14]

Câu 8: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô hàm ý, từ buổi ban đầu, khi Thánh Kinh được ghi chép thì Thiên Chúa Đấng Thần Linh đã thần cảm cho người ghi chép viết các lời tiên tri về sự Đức Chúa Trời sẽ ban sự cứu rỗi cho bất cứ ai tin nhận ơn cứu rỗi của Ngài. Người tin nhận ơn cứu rỗi của Đức Chúa Trời, dù thuộc bất cứ dân tộc nào sẽ được Ngài xưng là công chính, vì mọi tội của người ấy được tha, luật pháp của Ngài được ghi chép trong thần trí của người ấy, năng lực của Thiên Chúa được tuôn đổ dư dật trong người ấy để người ấy sống đẹp lòng Ngài.

Câu Thánh Kinh đầu tiên gián tiếp nói đến sự Đức Chúa Trời sẽ xưng các dân ngoại là công chính được ghi lại trong Sáng Thế Ký 12:3. Câu “Trong ngươi, hết thảy các gia tộc trên đất sẽ được ban phước”, hàm ý, Đấng Cứu Rỗi sẽ được sinh ra trong dòng dõi của Áp-ra-ham. Bởi Đấng ấy mà hết thảy các gia tộc trên đất sẽ được ban cho ơn phước lớn nhất là sự cứu rỗi. Vì Đức Chúa Trời “muốn cho mọi người được cứu rỗi và đến với tri thức về lẽ thật” (I Ti-mô-thê 2:4).

9 Vậy nên, những ai có đức tin thì được phước với Áp-ra-ham, là người có đức tin.

Câu 9: Con hiểu rằng, chính vì Đức Chúa Trời muốn cho mọi người được cứu rỗi nên Ngài đã ban ơn cứu rỗi cho loài người. Bất cứ người nào thật lòng tin nhận ơn cứu rỗi của Ngài thì người ấy được hưởng phước như Áp-ra-ham đã hưởng. Phước ấy là sự được Đức Chúa Trời xưng là công chính bởi đức tin: “Ông tin Đấng Tự Hữu Hằng Hữu thì Ngài kể sự đó là công chính cho ông.” (Sáng Thế Ký 15:6).

10 Vì những ai cậy các việc làm của luật pháp, thì bị rủa sả, bởi có chép rằng: Đáng rủa thay kẻ nào không bền vững trong mọi sự đã chép trong sách luật, để làm theo những sự ấy! [Phục Truyền Luật Lệ Ký 27:26]

Câu 10: Con hiểu rằng, không ai có thể vâng giữ trọn vẹn các điều răn và luật pháp của Đức Chúa Trời. Vì loài người đã nhiễm bản tính ưa thích phạm tội từ tổ phụ là A-đam, nên cho dù cố gắng giữ để không phạm tội bằng hành động thì cũng vẫn phạm tội trong ý tưởng. Không ai có thể cậy vào sự vâng giữ các điều răn và luật pháp để được xưng công chính. Vì chỉ một lần vi phạm thì đã mang tội chết, bị rủa sả bởi sự lên án của luật pháp.

11 Rõ ràng là trước Đức Chúa Trời không một ai được xưng công chính bởi luật pháp. Vì người công chính sẽ sống bởi đức tin. [Ha-ba-cúc 2:4]

Câu 11: Con hiểu rằng, thực tế đã chứng minh không một người nào mà không phạm luật pháp của Đức Chúa Trời. Vì thế, không một người nào có thể được xưng là công chính, bởi sự người ấy vâng giữ luật pháp. Chỉ có những ai tin vào sự tha tội của Đức Chúa Trời thì mới được Ngài tha tội và được Ngài xưng là công chính. Người được Đức Chúa Trời xưng là công chính phải tiếp tục giữ vững đức tin để tiếp tục được xưng là công chính, được sống và sống đời đời.

12 Luật pháp không đến từ đức tin, nhưng người nào vâng giữ chúng thì sẽ sống trong chúng. [Lê-vi Ký 18:5]

Câu 12: Con hiểu rằng, luật pháp của Đức Chúa Trời được nói đến trong Thánh Kinh là tiêu chuẩn sống của Đức Chúa Trời dành cho loài người. Mỗi một người phải sống chính xác theo tiêu chuẩn ấy. Nếu không, thì là phạm pháp và bị hình phạt bởi luật pháp. Luật pháp không đến từ đức tin. Một người tin Đức Chúa Trời hay không tin Đức Chúa Trời, tin luật pháp của Ngài hay không tin vẫn phải buộc phải vâng giữ luật pháp. Vâng giữ luật pháp thì được sống. Vi phạm luật pháp thì bị án chết. Trong luật pháp không có sự tha thứ, không có sự cứu rỗi, mà chỉ có hình phạt dành cho bất cứ ai vi phạm luật pháp.

13 Đấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa sả của luật pháp, bởi Ngài đã nên sự rủa sả vì chúng ta. Vì có lời chép: Đáng rủa thay là kẻ bị treo trên cây gỗ. [Phục Truyền Luật Lệ Ký 21:23]

Câu 13: Con hiểu rằng, sự rủa sả của luật pháp là sự luật pháp lên án chết những ai vi phạm luật pháp. Sự chết đó bao gồm sự chết thuộc thể, là sự phân rẽ linh hồn ra khỏi tâm thần và thể xác; và sự chết thuộc linh là sự bị đời đời phân rẽ khỏi Thiên Chúa. Bởi tình yêu mà Đức Chúa Trời đã ban cho loài người sự cứu rỗi ra khỏi hình phạt của luật pháp. Ngài đã thực hiện điều đó bằng cách chấp nhận Đức Chúa Jesus Christ chết thay cho loài người trên thập tự giá. Đấng Christ gánh thay hình phạt cho loài người, chịu sự rủa sả của luật pháp thay cho loài người. Ngài là một người trọn vẹn, không hề phạm tội nên có thể chết thay cho người có tội. Ngài là Thiên Chúa nhập thế làm người nên mạng sống của Ngài là vô hạn, dư dật để thay thế cho mạng sống của tất cả mọi người. Nhưng một người chỉ nhận được sự cứu rỗi khi người ấy thật lòng ăn năn tội và hoàn toàn tin nhận sự chết chuộc tội của Đấng Christ. Người ấy không cần phải làm ra bất cứ một việc gì và cũng không thể thêm bất cứ việc gì vào sự chết chuộc tội của Đấng Christ.

14 Bởi đó, phước của Áp-ra-ham có thể đến trên các dân ngoại, qua Đức Chúa Jesus Christ. Bởi đó, qua đức tin mà chúng ta nhận được lời hứa về Đấng Thần Linh.

Câu 14: Con hiểu rằng, Đức Chúa Jesus Christ là con cháu của Áp-ra-ham. Đức Chúa Jesus Christ chịu chết vì tội lỗi của toàn thể loài người nên mọi dân tộc đều được hưởng ơn cứu rỗi của Đức Chúa Trời, qua sự chết chuộc tội của Ngài. Đó chính là phước của Áp-ra-ham đến trên các dân ngoại, khi bất cứ ai trong các dân ngoại tin vào ơn cứu rỗi của Đức Chúa Trời thì cũng được Đức Chúa Trời xưng là công chính và ban cho Đấng Thần Linh.

Lời hứa về Đấng Thần Linh đã được Đấng Christ nhắc đến trong Giăng đoạn 14, 15, và 16. Đó chính là Thiên Chúa trong thân vị Đấng Thần Linh. Ngài đã đến với Hội Thánh trong ngày Hội Thánh được thành lập, như đã được ghi lại trong Công Vụ Các Sứ Đồ đoạn 2; và ngự trong thân thể của con dân Chúa, biến thân thể của họ thành Đền Thờ Thiên Chúa, như đã chép trong I Cô-rinh-tô 3:16 và 6:19.

Thưa Cha, con cảm tạ Cha về ơn cứu rỗi Ngài đã ban cho loài người mà chúng con chỉ cần tin thì nhận được. Con xin Cha giúp cho mỗi con dân của Ngài hiểu rõ lẽ thật này để không ai bị các tà giáo dẫn dụ đi sai khỏi lẽ thật, tìm cách thêm việc làm vào trong sự chết chuộc tội của Đấng Christ. Con cảm tạ Cha. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Timothy