Timothy: Ga-la-ti 2:15-21

13,640 views

Timothy: Ga-la-ti 2:15-21
Loài Người Được Xưng Công Chính bởi Đức Tin Trong Đấng Christ

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Trong tuần qua, con được người quen gửi cho một tấm hình khi con vừa bước vào tuổi thanh niên, phụ trách việc chăm sóc các thiếu niên trong Hội Thánh, chụp chung với các em thiếu niên. Nhìn hình, con ngậm ngùi, hồi tưởng đến những ngày xưa thân ái ấy. Đã hơn 50 năm trôi qua. Có em đã trở thành người hầu việc Chúa, có em đã qua đời. Và kể từ 1975, chúng con chưa có lần gặp lại nhau trong cuộc đời này. Xin Cha ban ơn, giữ gìn người còn sống tiếp tục trung tín, sống đẹp lòng Ngài cho tới ngày Đấng Christ đến. Xin Đấng Christ ban sức mới cho mỗi chúng con. Xin Đức Thánh Linh giữ cho tâm trí của chúng con được khôn sáng. Vì ai nấy trong chúng con đều đã bước qua tuổi 60. Con cảm tạ Ba Ngôi Thiên Chúa.

Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về Ga-la-ti 2:15-21, như sau:

15 Chúng ta tự nhiên là người Do-thái, không phải là những kẻ có tội trong các dân ngoại,

Câu 15: Con hiểu rằng, Phao-lô đang tiếp tục nói với Phi-e-rơ, sau lời quở trách trong câu 14. Nhưng phần lớn là Phao-lô cũng nói với tất cả những người Do-thái đang có mặt, bao gồm Ba-na-ba, các người đến từ Giê-ru-sa-lem, và các người thuộc Hội Thánh tại An-ti-ốt. Phao-lô xác nhận có sự khác biệt giữa dân Do-thái, tức dân I-sơ-ra-ên, và các dân ngoại. Dân Do-thái được Đức Chúa Trời chọn ra từ các dân tộc để làm một dân thuộc về Ngài, qua họ, Ngài thi hành sự cứu chuộc toàn thể loài người. Dân Do-thái được ban cho nghi thức dâng tế lễ chuộc tội. Bởi đức tin nơi Đức Chúa Trời, họ dâng tế lễ chuộc tội thì họ được Đức Chúa Trời tha tội, không còn kể họ là những người có tội. Nghi thức dâng tế lễ chuộc tội đó tiêu biểu cho sự Đấng Christ sẽ đến, dâng chính mạng sống Ngài làm tế lễ chuộc tội cho loài người. Các dân ngoại chưa biết về nghi thức tế lễ ấy, chưa có đức tin vào trong sự dâng tế lễ ấy để được tha tội, nên Phao-lô gọi họ là “những kẻ có tội trong các dân ngoại”. Nói cách khác, dân I-sơ-ra-ên cũng là những kẻ có tội nhưng đã nhận được ơn tha thứ của Đức Chúa Trời, bởi đức tin vào Đức Chúa Trời, qua sự vâng lời Ngài, dâng tế lễ chuộc tội.

16 biết rằng, người ta được xưng công chính chẳng phải bởi các việc làm theo luật pháp, trừ khi bởi đức tin trong Đức Chúa Jesus Christ. Chúng ta đã tin Đức Chúa Jesus Christ, để được xưng công chính bởi đức tin trong Đấng Christ, chứ chẳng bởi các việc làm theo luật pháp. Vì chẳng có xác thịt nào được xưng công chính bởi các việc làm theo luật pháp.

Câu 16: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô nhắc cho những người Do-thái đang có mặt nhớ rằng, họ là những người đã tin nhận Tin Lành. Họ hiểu biết rõ ràng, một người chỉ được Đức Chúa Trời xưng là công chính bởi đức tin của người ấy vào trong sự chết chuộc tội của Đấng Christ, không bởi việc làm theo các nghi thức của luật pháp. Không một người nào có thể bởi việc làm theo luật pháp mà được xưng là công chính. Vì không ai có thể giữ trọn Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời. Ngay cả khi dân Do-thái vâng lời Đức Chúa Trời, dâng tế lễ chuộc tội thì cũng phải có đức tin vào trong Đức Chúa Trời về sự Ngài tha tội cho họ.

17 Nhưng đang khi chúng ta tìm kiếm sự được xưng công chính trong Đấng Christ, mà chính chúng ta bị xét thấy là những tội nhân, thì chẳng lẽ Đấng Christ là chấp sự của tội lỗi? Chẳng hề như vậy!

18 Vì nếu tôi lập lại những điều tôi đã phá hủy, thì tôi sẽ khiến chính mình thành người phạm pháp.

Câu 17 và 18: Con hiểu rằng, nếu một người tin nhận sự chết chuộc tội của Đấng Christ, được Đức Chúa Trời xưng là công chính, mà bị xét là phạm tội vì không thực hiện các nghi thức hình bóng của thời Cựu Ước thì có nghĩa là sự chết chuộc tội của Đấng Christ không có hiệu lực. Trong trường hợp đó, Đấng Christ trở thành chấp sự của tội lỗi, tức là người phục vụ cho tội lỗi, vì khiến người ta chỉ tin nơi sự chết chuộc tội của Ngài mà bỏ qua sự thi hành các nghi thức hình bóng của luật pháp. Thực tế không phải như vậy. Các nghi thức hình bóng của luật pháp tiêu biểu cho các việc làm của Đấng Christ trong sự cứu rỗi loài người. Sự cắt bì tiêu biểu cho sự Đấng Christ cất đi bản tính ưa thích tội trong lòng người. Sự dâng mạng sống của súc vật làm tế lễ chuộc tội tiêu biểu cho sự Đấng Christ dâng chính mạng sống Ngài làm tế lễ chuộc tội. Khi Đấng Christ đã đến và hoàn thành các sự ấy thì những nghi thức hình bóng là không còn cần thiết, không còn giá trị. Thậm chí, nếu ai vẫn nương cậy vào các nghi thức ấy để được tha tội thì người ấy biến mình thành tội nhân. Vì đã không tin vào việc làm của Đấng Christ.

Khi một người Do-thái tin nhận sự chết chuộc tội của Đấng Christ thì người ấy phá hủy toàn bộ các nghi thức hình bóng của luật pháp, vì đã tin nhận các việc làm thực tế của Đấng Christ. Nếu người ấy lại quay về thực hiện các nghi thức đó để tìm kiếm sự tha tội thì người ấy trở thành kẻ phạm luật. Vì sau khi Đấng Christ đã đến thì các nghi thức ấy không còn hiệu lực nữa, người nhờ vào các nghi thức ấy không được tha tội nên vẫn còn là người phạm pháp.

19 Bởi luật pháp, tôi đã chết, theo luật pháp, để tôi có thể sống cho Thiên Chúa.

20 Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, nên tôi không còn sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi. Sự sống ấy mà tôi đang sống trong xác thịt, là tôi sống bởi đức tin vào trong Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi.

Câu 19 và 20: Con hiểu rằng, khi một người tin nhận Tin Lành thì họ đã cùng chết đi bản ngã tội lỗi của họ trong sự chết của Đấng Christ trên thập tự giá. Đó là sự chết bởi sự lên án của luật pháp, y theo án phạt của luật pháp. Nhưng người ấy được sống cho Thiên Chúa, vì được dựng nên mới, được ban cho năng lực của Thiên Chúa. Người ấy không còn sống cho những sự ham thích tội lỗi của xác thịt nhưng để cho Đấng Christ sống trong người ấy, tức là để cho Đấng Christ dùng thân thể của người ấy để làm ra những việc lành, tôn vinh Thiên Chúa. Người ấy sống trong sự tin cậy Đấng Christ, vâng phục Đấng Christ, thỏa lòng trong Đấng Christ. Người ấy nhận biết tình yêu Đấng Christ đối với người ấy và người ấy tha thiết yêu Đấng Christ, sống cho Ngài, chết cho Ngài.

21 Tôi không muốn làm cho ân điển của Đức Chúa Trời ra vô ích; vì nếu bởi luật pháp mà được sự công chính, thì Đấng Christ chịu chết cách vô ích.

Câu 21: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô hàm ý, nếu ông quay về dựa vào các nghi thức thời Cựu Ước để được Đức Chúa Trời kể là công chính thì ông làm cho ân điển của Ngài ra vô ích. Đó là ân điển ban mạng sống của Đấng Christ làm của lễ chuộc tội một lần đủ cả cho toàn thể loài người. Các nghi thức của luật pháp chỉ hướng đến các sự mà Đấng Christ sẽ làm, khi Ngài đến, để thực hiện sự cứu rỗi loài người. Đấng Christ đã đến. Ngài đã hoàn thành trọn vẹn sự cứu rỗi loài người. Các nghi thức thời Cựu Ước tiêu biểu cho các việc làm của Đấng Christ trở thành vô giá trị. Nếu các nghi thức ấy có giá trị thì sự chết của Đấng Christ trở thành vô giá trị. Con dân Chúa chỉ cần thật lòng ăn năn tội, nghĩa là hối tiếc vì đã vi phạm Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời, không cố ý tái phạm, và vững tin nơi sự chết chuộc tội của Đấng Christ.

Thưa Cha, con cảm tạ Cha về bài học này. Xin Cha giúp cho những ai tin nhận sự chết chuộc tội của Đấng Christ ở khắp nơi hiểu rằng, họ không cần phải làm bất cứ một điều gì khác để được tha tội và được làm cho sạch tội. Mà chỉ cần thật lòng ăn năn tội và tin nhận sự chết chuộc tội của Đấng Christ. Xin Cha đem họ ra khỏi những sự giảng dạy tà giáo trong các giáo hội mang danh Đấng Christ. Con cảm tạ Cha. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Timothy