Priscilla: Rô-ma 1:8-15
Tâm Tình và Bổn Phận Sứ Đồ của Phao-lô
8 Trước hết, tôi thật vì hết thảy các anh chị em, nhờ Đức Chúa Jesus Christ, mà cảm tạ Đức Chúa Trời của tôi về sự đức tin của các anh chị em đã lan truyền khắp cả thế gian.
9 Vì Đức Chúa Trời mà tôi lấy tâm thần phụng sự, bởi sự giảng Tin Lành của Con Ngài, làm chứng cho tôi rằng tôi nhắc đến các anh chị em không thôi
10 trong mọi khi tôi cầu nguyện thường xin Đức Chúa Trời, bởi ý muốn Ngài, sau lại có thể gặp dịp tiện đi đến nơi các anh chị em.
11 Thật vậy, tôi rất mong mỏi đến thăm các anh chị em, để chia sẻ về ân điển thiêng liêng với các anh chị em, để cho các anh chị em được vững vàng,
12 tức là tôi ở giữa các anh chị em, để chúng ta cùng nhau giục lòng mạnh mẽ bởi đức tin chung của chúng ta, nghĩa là của các anh chị em và của tôi.
13 Hỡi các anh chị em cùng Cha, tôi chẳng muốn các anh chị em không biết rằng đã mấy lần tôi định đi thăm các anh chị em, để hái trái trong các anh chị em cũng như trong dân ngoại khác; nhưng về sự đó tôi bị ngăn trở cho đến bây giờ.
14 Tôi là kẻ thiếu nợ cả người Hy-lạp lẫn người dã man, cả người thông thái lẫn người ngu dại.
15 Ấy vậy, nếu thuộc về tôi, thì tôi cũng sẵn lòng rao Tin Lành cho các anh chị em, là những người ở thành Rô-ma.
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con, hôm nay, con xin dâng lên Cha về sự suy ngẫm Lời Chúa của con và những điều con học hỏi được trong Rô-ma 1:8-15. Con cảm tạ ơn Ngài.
Lạy Chúa, con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô đã rất đỗi vui mừng, cảm tạ Đức Chúa Trời của ông, vì các con dân Chúa tại thành Rô-ma có đức tin tốt trong Chúa. Vì thế, ông luôn nghĩ đến họ trong sự cầu nguyện, và khi ông đi đến đâu ông cũng hãnh diện nhắc đến họ. Bởi vì, danh tiếng tốt của các con dân Chúa tại thành Rô-ma đã lan truyền khắp cả đất nước La-mã.
Lạy Chúa, con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô nhấn mạnh với con dân Chúa tại thành Rô-ma, ông phụng sự Đức Chúa Trời bởi tâm thần để rao giảng Tin Lành. Ông rao giảng bởi thần trí, theo lẽ thật của Lời Chúa. Không rao giảng bởi lý trí, không rao giảng theo ý riêng của con người xác thịt. Mặc dù, con dân Chúa tại thành Rô-ma đã có cùng đức tin, có đồng tâm tình, có đồng một Chúa với ông, và họ đã nhận lãnh nhiều ân điển từ Thiên Chúa, nhưng Phao-lô vẫn mong muốn được chia sẻ những ân điển mà ông đã nhận được từ Thiên Chúa cho họ. Phao-lô mong muốn nếu có thể thì ông sẽ đi đến tận nơi, thăm con dân Chúa tại thành Rô-ma và thông công trực tiếp mặt đối mặt với họ, để hai bên cùng chia sẻ những ân điển của Thiên Chúa, xây dựng đức tin lẫn nhau.
“Vậy, nếu có sự khích lệ trong Đấng Christ, nếu có sự an ủi của tình yêu, nếu có sự thông công của thần trí, nếu có sự đồng cảm và lòng thương xót, thì các anh chị em hãy cùng một tâm tình với nhau, có cùng một tình yêu, cùng một linh hồn của một tâm trí, mà làm cho tôi vui mừng trọn vẹn.” (Phi-líp 2:1-2).
Phao-lô mong đợi có thể qua sự thông công đó, ông thu được nhiều kết quả tốt trong sự xây dựng đức tin cho Hội Thánh và đưa dắt được nhiều dân ngoại tại Rô-ma đến với sự cứu rỗi.
Lạy Chúa, con nghĩ rằng, sự Phao-lô mong mỏi được đến thăm con dân Chúa tại thành Rô-ma là điều tự nhiên, phải lẻ. Có thể hiểu, đó là ý muốn đẹp lòng Chúa mà Ngài đã ban cho ông. Phao-lô luôn trung tín với chức vụ Chúa ban cho ông.
“Vì nếu tôi rao giảng Tin Lành, tôi chẳng có gì để khoe mình, vì sự cần thiết đặt trên tôi. Nhưng khốn cho tôi, nếu tôi không rao giảng Tin Lành. Nếu tôi vui lòng làm việc đó thì tôi có phần thưởng. Nhưng nếu tôi không vui lòng thì chức quản lý cũng vẫn được phó thác cho tôi.” (I Cô-rinh-tô 9:16-17).
Lạy Chúa, Phao-lô cho rằng, ông thiếu nợ người Hy-lạp là những người dân ngoại có trình độ văn minh cao, được xem là hạng người thông thái. Ông cho rằng, ông thiếu nợ những người dã man là những người dân ngoại không có trình độ văn minh cao, được xem là hạng người ngu dại. Sự thiếu nợ ở đây là trách nhiệm giảng Tin Lành cho họ, trong chức vụ sứ đồ mà Chúa đã ban cho ông. Phao-lô đã được Chúa chọn và biệt riêng để phụng sự Đức Chúa Trời trong sự rao truyền Tin Lành của Đấng Christ. Nếu ông không làm tròn bổn phận Chúa giao phó thì chức vụ đó trở thành một gánh nặng đối với ông.
Con hiểu rằng, mệnh lệnh của Chúa cho mỗi một con dân Chúa là phải rao sự chết của Chúa cho tới ngày Đấng Christ đến. Chúng con cần học theo gương tận tụy hầu việc Chúa của Phao-lô.
Con cảm tạ Chúa.
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Huỳnh Christian Priscilla