Priscilla: II Cô-rinh-tô 7:8-16
Nỗi Buồn Theo Ý Chúa
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng lên Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Tạ ơn Cha đã ban cho con một ngày mới, con được vui thỏa sống trong tình yêu và sự chăm sóc của Ngài. Cầu xin Đức Thánh Linh ban sự khôn sáng trong thần trí con để con có sự hiểu biết về Lời Hằng Sống của Ngài.
Lạy Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về II Cô-rinh-tô 7:8-16, dạy về nỗi buồn theo ý Chúa.
8 Nếu như trong lá thư tôi cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu thì tôi không hối tiếc. Nếu tôi cũng đã hối tiếc là vì tôi thấy rằng, lá thư ấy dù sao cũng đã làm cho các anh chị em buồn rầu trong một lúc.
Câu 8: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô không lấy làm hối tiếc vì đã viết thư quở trách nghiêm khắc sự phạm tội của con dân Chúa tại Hội Thánh Cô-rinh-tô mà khiến cho họ phải buồn rầu. Nếu như ông có hối tiếc thì đó là sự hối tiếc khi thấy rằng, ông là người đã làm cho họ tạm thời buồn rầu trong khi giúp ích cho họ. “Không sự sửa phạt nào trong hiện tại dường như là sự vui mừng nhưng là sự buồn bã. Nhưng về sau, nó sinh ra trái bình an của sự công chính cho những ai đã được luyện tập qua nó.” (Hê-bơ-rơ 12:11).
9 Nay, tôi vui mừng không bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu, nhưng bởi các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu dẫn đến sự hối cải. Các anh chị em đã bị làm cho buồn rầu theo ý của Thiên Chúa, mà các anh chị em đã chẳng bị thiệt hại bởi chúng tôi trong bất cứ sự gì.
Câu 9: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô không vui mừng về sự buồn rầu của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô khi họ đọc lá thư ông quở trách họ. Nhưng ông vui mừng, vì sự buồn rầu ấy đã dẫn họ đến sự ăn năn các việc làm sai trái của họ. Sự buồn rầu về sự phạm tội bị Sứ Đồ Phao-lô quở trách không làm hại nhưng dẫn họ đến sự hối cải là sự buồn rầu theo ý Chúa, đem lại kết quả ích lợi.
10 Vì sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa làm thành sự hối cải, dẫn đến sự cứu rỗi, là sự buồn rầu không hối tiếc; còn sự buồn rầu của thế gian làm thành sự chết.
Câu 10: Con hiểu rằng, sự buồn rầu theo ý của Thiên Chúa là khi một người nhận biết mình là một tội nhân, nhận biết mình đã phạm các điều răn của Đức Chúa Trời thì buồn rầu và thật lòng ăn năn tội. Sự buồn rầu ấy dẫn đến đức tin vào sự chết chuộc tội của Đấng Christ, dẫn đến sự cứu rỗi. Sự buồn rầu của thế gian là sự buồn rầu không có lối thoát, khiến cho loài người sinh bệnh, hoặc tự hủy hoại mình, hoặc tự mình trả thù bằng sự giết người. Tất cả đều dẫn đến sự chết.
11 Vì, hãy xem! Về sự này, các anh chị em đã bị buồn rầu theo ý của Thiên Chúa thì nó đã làm ra sự sốt sắng trong các anh chị em biết bao! Nào là sự nhận lỗi, nào là sự buồn giận, nào là sự kính sợ, nào là sự khao khát, nào là sự nóng cháy, nào là sự trách phạt. Trong mọi sự, các anh chị em đã phô trương chính mình là thanh sạch trong việc đã làm.
Câu 11: Con hiểu rằng, con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã buồn rầu theo ý Chúa về sự phạm tội trong Hội Thánh. Sự buồn rầu ấy đã đem lại kết quả xứng đáng của sự ăn năn. Lòng sốt sắng về sự buồn rầu với lòng ăn năn và xưng tội của con dân Chúa trong Hội Thánh tại Cô-rinh-tô là bởi sự kính sợ Chúa. Sự sốt sắng của họ khiến họ khao khát sống theo Lời Chúa, giữ mình thánh sạch không phạm tội nữa, sẵn sàng nhận lỗi, tiếp nhận những lời quở trách về những sự sai trái đã làm ra.
12 Vậy, nếu tôi cũng đã viết cho các anh chị em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái nghịch, không phải vì cớ kẻ chịu sự trái nghịch; nhưng vì cớ các anh chị em, là sự thể hiện lòng sốt sắng của chúng tôi, là sự chúng tôi vì các anh chị em, đối với các anh chị em, trước mặt của Đức Chúa Trời.
Câu 12: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô viết thư cho Hội Thánh tại Cô-rinh-tô không phải vì những kẻ làm ra sự sai trái, kết bè, lập đảng, gây phân rẽ trong Hội Thánh. Cũng không phải vì những nạn nhân của những kẻ đó. Nhưng vì hết thảy con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Vì tình yêu và bổn phận của Phao-lô và các bạn của ông đối với họ, trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Thư của Phao-lô nhằm giúp hết thảy con dân Chúa hiểu biết lẽ thật và sống theo lẽ thật.
13 Qua đó, chúng tôi đã được an ủi bởi sự an ủi của các anh chị em; nhưng chúng tôi đã được vui mừng vượt trội càng hơn bởi sự vui mừng của Tít. Vì tâm thần của người đã được tươi mới từ hết thảy các anh chị em.
Câu 13: Con hiểu rằng, những lời quở trách trong thư của Sứ Đồ Phao-lô, đã được con dân Chúa tại Cô-rinh-tô bằng lòng tiếp nhận. Họ vâng theo lời kêu gọi hối cải và họ được an ủi về sự buồn rầu, khi đối diện với sự sai trái của họ. Cho nên, họ đã nhận biết tấm lòng yêu thương và sự quan tâm của Phao-lô và các bạn của ông đối với họ. Vì thế, Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông được an ủi và càng vui mừng hơn, khi nhìn thấy sự vui mừng của Tít. Vì chính Tít được chứng kiến sự ăn năn và đổi mới của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, khiến cho tâm thần của Tít được tươi mới và vui thỏa.
14 Để cho nếu tôi đã khoe bất cứ điều gì về các anh chị em với người, thì tôi chẳng bị hổ thẹn. Nhưng như chúng tôi đã nói với các anh chị em trong lẽ thật thì cũng vậy, sự khoe của chúng tôi trước Tít là lẽ thật.
Câu 14: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô đã từng khoe tốt với Tít về con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Nay, Tít thấy rằng, những lời ông khoe với Tít về Hội Thánh tại Cô-rinh-tô là sự thật nên ông không bị hổ thẹn. Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông là những người rao giảng Tin Lành, dạy dỗ con dân Chúa cách chân thật. Khi họ có lời khen ai đó thì lời khen của họ cũng là chân thật, đánh giá đúng theo sự nhận định của họ về người được khen.
15 Lòng thương cảm của người đối với các anh chị em là rất lớn, khi người nhớ lại mọi sự vâng phục của hết thảy các anh chị em; bởi cách các anh chị em đã tiếp nhận người với sự kính sợ và sự run rẩy.
Câu 15: Con hiểu rằng, Tít thay mặt cho Sứ Đồ Phao-lô đến với Hội Thánh tại Cô-rinh-tô. Khi Tít nhìn thấy họ thật lòng biết ăn năn tội và vâng phục thẩm quyền Chúa đặt để trên họ, thì ông vui mừng rất lớn và tỏ lòng thương cảm đối với họ, vì sự buồn rầu họ đã trải qua. Con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã tiếp đón Tít với sự kính sợ và sự run rẩy, vì họ nhận biết ông thay mặt Phao-lô, đem sự quở trách đến họ.
16 Vậy, tôi vui mừng vì tôi tin cậy trong các anh chị em trong mọi sự.
Câu 16: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô vui mừng vì ông có lòng tin cậy con dân Chúa tại Cô-rinh-tô. Ông tin rằng, họ sẽ tiếp tục đứng vững trong đức tin, đắc thắng mọi sự cám dỗ và thử thách trong đời sống, trên bước đường theo Chúa của họ.
Lạy Cha, xin Cha giúp cho mỗi một con dân Chúa trong Hội Thánh biết dùng lời nói chân thật theo Lời Chúa để chỉ ra những sự sai trái của nhau. Nhưng cũng có lòng thương cảm đối với những người có tội, giúp họ biết buồn rầu theo ý Chúa, dẫn họ đến sự hối cải để họ được phục hồi vào trong sự cứu rỗi của Ngài. Con cảm tạ Ngài. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Huỳnh Christian Priscilla