Priscilla: II Cô-rinh-tô 11:16-23
Sự Chịu Khổ của Phao-lô Trong Chức Vụ – Phần 1
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng, Đấng Tạo Hóa. Con cảm tạ Ngài vì Ngài đã dựng nên con, ban cho con địa vị được làm con cái của Ngài trong Vương Quốc Trời. Con cầu xin Đức Thánh Linh ban sự khôn sáng cho con, trong khi con suy ngẫm Lời Hằng Sống của Ngài.
Lạy Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về II Cô-rinh-tô 11:16-23, nói về sự chịu khổ của Phao-lô trong chức vụ.
16 Tôi lại nói rằng: Chớ có ai nghĩ tôi là kẻ dại dột. Nhưng trái lại, nếu không được vậy, thì ít ra các anh chị em hãy tiếp nhận tôi để tôi khoe mình một ít.
Câu 16: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô không muốn con dân Chúa tại Cô-rinh-tô hiểu lầm ông là người thiếu khôn sáng, không biết đối đáp các giáo sư giả và những kẻ vu khống ông, chống nghịch ông. Nhưng nếu họ cứ cho rằng ông là kẻ dại dột thì ông mong họ hãy tiếp nhận lời giãi bày của ông, để họ biết ông đã dấn thân hầu việc Chúa như thế nào.
17 Điều tôi nói là tôi nói không theo Chúa, nhưng như nói trong sự vô tri về sự khoe mình quả quyết này.
18 Bởi có nhiều người khoe mình theo xác thịt, tôi cũng sẽ khoe mình.
Câu 17 và 18: Con hiểu rằng, những gì Sứ Đồ Phao-lô nói ra không phải là sự Chúa truyền cho ông nói. Ông chỉ nói lên những gì ông đã trải qua trên bước đường hầu việc Chúa, như là một sự khoe mình của những người thiếu hiểu biết. Dĩ nhiên, Phao-lô là người có sự hiểu biết và ông biết con dân Chúa không nên khoe mình theo kiểu khoe mình của những người không tin Chúa. Trong sự khoe mình của ông, ông vẫn giữ cho đó là sự khoe mình trong Chúa và mục đích là để con dân Chúa tại Cô-rinh-tô biết rõ, thế nào là sự chịu đựng gian khổ của những sứ đồ chân thật của Chúa. Các giáo sư giả đã khoe khoang nhiều về họ nhưng chắc chắn không thể khoe về sự chịu khổ để hầu việc Chúa. Các giáo sư giả khoe mình với con dân Chúa trong Hội Thánh tại Cô-rinh-tô giống như sự khoe mình của những người thế gian. Họ thích phô trương về sự trí thức, sự giàu có, sự nghiêm khắc giữ các điều luật trong Do-thái Giáo… Họ muốn được người khác thán phục và tôn vinh họ.
19 Vì các anh chị em là những người khôn sáng mà vui mừng chịu đựng những kẻ vô tri.
20 Vì các anh chị em chịu đựng nếu bất cứ ai bắt các anh chị em làm nô lệ; nếu bất cứ ai ăn nuốt các anh chị em; nếu bất cứ ai nắm bắt các anh chị em; nếu bất cứ ai tự tôn cao mình; nếu bất cứ ai tát vào mặt các anh chị em.
Câu 19 và 20: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô gọi con dân Chúa tại Cô-rinh-tô là những người khôn sáng. Vì họ có Đức Thánh Linh ngự trong họ và dẫn dắt họ vào trong mọi lẽ thật. Nhưng ông trách họ đã vui mừng chịu đựng các giáo sư giả đang lợi dụng họ. Các giáo sư giả khoe khoang, kiêu ngạo, tự đề cao chính mình, giảng dạy không đúng lẽ thật nhưng con dân Chúa tại Cô-rinh-tô lại kính trọng họ, cung cấp các nhu cầu vật chất cho họ, vâng phục họ chẳng khác nào bị họ bắt làm nô lệ. Thậm chí, có khi các giáo sư giả còn nặng lời với họ như tát vào mặt họ.
21 Tôi nói về sự hổ thẹn gán cho chúng tôi như thể chúng tôi yếu đuối. Nhưng trong bất cứ sự gì nếu có ai dạn dĩ thì tôi nói trong sự vô tri, tôi cũng dạn dĩ.
Câu 21: Con hiểu rằng, có lẽ các giáo sư giả đã vu khống, nói xấu, xem thường Sứ Đồ Phao-lô cùng các bạn của ông. Nhưng Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông không phải là những kẻ nhút nhát, yếu đuối. Nếu các giáo sư giả đã xưng mình dạn dĩ một cách thiếu hiểu biết thì Phao-lô cũng xưng mình dạn dĩ theo cách khoe mình của họ.
22 Họ là người Hê-bơ-rơ phải chăng? Tôi cũng vậy. Họ là người I-sơ-ra-ên phải chăng? Tôi cũng vậy. Họ là dòng dõi của Áp-ra-ham phải chăng? Tôi cũng vậy.
23 Họ là những người hầu việc của Đấng Christ phải chăng? Tôi dại dột nói, tôi hơn nhiều trong những sự lao động; hơn nhiều trong những sự đòn roi quá mức; hơn nhiều trong những nhà tù; hơn nhiều những lần trong sự chết.
Câu 22 và 23: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô muốn cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô biết tất cả những gì mà các giáo sư giả khoe khoang về họ thì ông đều có đủ. Riêng về sự hầu việc Chúa thì ông hơn họ rất nhiều. Chẳng những ông làm việc nhiều hơn họ mà ông còn phải chịu khổ rất nhiều trong khi hầu việc Chúa. Ông phải vất vả làm việc kiếm sống, không đòi hỏi con dân Chúa phải cung phụng cho ông. Nhiều lần ông bị đánh đập. Nhiều lần ông bị tù. Nhiều lần ông suýt chết. Mà thực tế, các giáo sư giả chưa một lần nào phải trải qua những sự như vậy. Vì họ chỉ từ Giê-ru-sa-lem tìm đến những nơi Phao-lô đã thành lập Hội Thánh để khoe mình và rao giảng tà giáo.
Lạy Cha, nguyện rằng đời sống của con, sự hầu việc và hát tôn vinh Thiên Chúa của con là những của lễ có hương thơm dâng lên Ba Ngôi Thiên Chúa. Con kính dâng với lòng biết ơn, trong sự vui mừng, mong được đẹp lòng Ngài và làm tôn cao danh Thiên Chúa. Con cảm tạ Ngài!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Huỳnh Christian Priscilla