Priscilla: II Cô-rinh-tô 10:10-18
Phao-lô Bênh Vực Linh Vụ của Mình – Phần 2
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Lạy Cha, mỗi một ngày, thời gian trôi qua thật nhanh, ngày Đấng Christ đến để đem Hội Thánh ra khỏi thế gian cũng đã rất gần. Nguyện Lời Chúa thánh hóa đời sống của mỗi một con dân Chúa, để cho tâm thần, linh hồn, và thân thể xác thịt ai nấy đều được trọn vẹn, chờ đón Cứu Chúa yêu dấu của chúng con trở lại. A-men!
Lạy Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về II Cô-rinh-tô 10:10-18, tiếp tục các lời Phao-lô bênh vực linh vụ của mình.
10 Có người nói rằng, các lá thư thật nặng lời và mạnh mẽ; nhưng sự hiện diện của thân thể thì yếu đuối, và lời nói chẳng đáng gì.
11 Kẻ như vậy hãy nghĩ điều này, rằng lời trong các lá thư thế nào, khi chúng tôi vắng mặt; thì hành động cũng như vậy, khi chúng tôi có mặt.
Câu 10 và 11: Con hiểu rằng, có một số người tại Cô-rinh-tô, có thể là các giáo sư giả, cho rằng, các lá thư của Sứ Đồ Phao-lô gửi cho con dân Chúa tại Hội Thánh Cô-rinh-tô có những lời lẽ quở trách rất nặng nề và mạnh mẽ. Nhưng khi họ đối diện với ông, thì thấy ông như người yếu ớt và lời nói của ông không khiến cho họ kính sợ. Vì thế, Sứ Đồ Phao-lô cảnh cáo với họ rằng, khi ông và các bạn của ông trở lại Cô-rinh-tô, thì ông và các bạn của ông sẽ dùng thẩm quyền Chúa ban để thi hành cách nghiêm khắc những lời đã viết trong thư.
12 Vì chúng tôi không dám đánh giá hoặc so sánh chính mình với những kẻ tự phô trương. Nhưng họ tự đo lường chính họ và so sánh họ với họ một cách không hiểu biết.
Câu 12: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông không tự đánh giá mình trong chức vụ cao quý, phụng sự Chúa. Cũng không so sánh mình với những sứ đồ giả, tiên tri giả, những kẻ xâm nhập vào trong Hội Thánh, giả dạng như những người giúp việc của sự công chính. Chính những kẻ ấy không có sự hiểu biết gì về Đức Chúa Trời, họ thường tự đánh giá chính mình, và thường tự so sánh lẫn nhau, tự khoe khoang bản thân.
13 Nhưng chúng tôi sẽ chẳng khoe khoang tới quá mức, chỉ theo mức độ của sự chuẩn mực, mà Đức Chúa Trời của mức độ đã phân phát cho chúng tôi để cũng đến với các anh chị em.
Câu 13: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông nhấn mạnh rằng, sự khoe khoang của họ không phải là sự khoe khoang quá đáng. Nhưng chỉ là sự khoe khoang có chừng mực, theo sự ban cho có chừng mực của Đức Chúa Trời. Sự ban cho đó đã phân phát cho Phao-lô và các bạn của ông để họ truyền dạy lại cho con dân Chúa.
14 Vì chúng tôi chẳng vượt quá chính mình, như chúng tôi không đến với các anh chị em. Vì chúng tôi cũng đã đến với các anh chị em với Tin Lành của Đấng Christ.
Câu 14: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông không làm bất cứ điều gì theo ý riêng trong mục vụ hoặc linh vụ. Mọi sự họ làm là bởi Đức Thánh Linh hành động trong họ, khiến họ làm theo ý muốn của Thiên Chúa. Vì vậy, Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông chưa trở lại Cô-rinh-tô, dù trước đó, ông và các bạn của ông đã đến Cô-rinh-tô, giảng Tin Lành và xây dựng Hội Thánh tại đó.
15 Chúng tôi không khoe khoang tới quá mức, với những sự lao động của những người khác. Nhưng chúng tôi có lòng hy vọng rằng, đức tin của các anh chị em được thêm lên giữa các anh chị em, lớn lên tới dư dật theo sự chuẩn mực của chúng tôi.
Câu 15: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông không khoe khoang trên kết quả rao giảng Tin Lành của những người khác, không nhận lấy kết quả của những người khác về cho họ. Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông mong rằng, đức tin của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô lớn mạnh một cách dư dật, theo tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời đã ban cho ông và các bạn của ông để truyền lại cho họ.
16 Để chúng tôi có thể giảng Tin Lành tới những vùng xa hơn của các anh chị em; không khoe khoang trong sự lao động của người khác cho những sự đã làm sẵn.
Câu 16: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô mong cho Hội Thánh tại Cô-rinh-tô được vững mạnh trong đức tin thì ông và các bạn của ông sẽ tiếp tục rao giảng Tin Lành đến những vùng xa hơn xứ A-chai. Khi đó, Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông có khoe khoang về linh vụ thì sẽ không bị đụng chạm đến công lao của những người khác. Nếu Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông đến giảng Tin Lành tại những nơi đã có những người đi trước mở đường thì sự khoe khoang về kết quả linh vụ của họ sẽ trở thành sự khoe khoang trong sự lao động của người khác.
17 Nhưng ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa. [Giê-rê-mi 9:24; I Cô-rinh-tô 1:31]
Câu 17: Con hiểu rằng, mỗi một con dân Chúa luôn cần khoe mình trong Chúa với những lời tôn vinh, cảm tạ Chúa mỗi ngày. Đó là, nói lên những phép lạ Chúa đã làm ra trong đời sống của mình, nói lên tình yêu, ân điển giàu có, và những ơn phước Ngài đã ban cho con dân Ngài… nhưng con dân Chúa không nên phô trương, khoe khoang về kết quả những việc lành để tự tôn cao, tìm kiếm sự vinh quang cho chính mình. Vì mọi sự vinh quang đều thuộc về Thiên Chúa.
18 Vì chẳng phải người tự phô trương là người được tiếp nhận, mà người do Chúa phô trương.
Câu 18: Con hiểu rằng, những kẻ kiêu ngạo ưa thích sự khen ngợi từ người khác về thành tích của mình. Vì họ tìm kiếm sự vinh quang cho bản thân. Họ không được Đức Chúa Trời tiếp nhận. Nhưng những người có lòng nhu mì và khiêm nhường trung tín hầu việc Chúa thì họ được Đức Chúa Trời tiếp nhận, chính Ngài phô trương họ trước các thiên sứ và loài người. Họ sẽ được ban thưởng trong đời này và trong đời sau.
Nguyện xin Cha ban cho mỗi con dân Chúa trong Hội Thánh luôn có lòng nhu mì, khiêm nhường giống như Đấng Christ. Xin Cha giúp mỗi người giữ lòng trong sạch, ngay thẳng để được Ngài tiếp nhận họ. Nguyện mọi vinh quang và quyền phép đều thuộc về Ba Ngôi Thiên Chúa. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Huỳnh Christian Priscilla