Priscilla: Ê-phê-sô 6:1-9
Bổn Phận Con Cái, Cha, Tôi Tớ, và Chủ
Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, Thiên Chúa giàu lòng thương xót, đầy dẫy ơn, chậm giận, dư dật sự từ ái và sự chân thật. Sự thành tín của Ngài còn đến mãi mãi. Con cảm tạ Cha, vì Ngài đã giữ gìn gia đình chúng con luôn được bình an, vui thỏa. Nguyện Lời Hằng Sống của Thiên Chúa thánh hóa đời sống chúng con mỗi ngày. Nguyện Đức Thánh Linh, là Thần Khôn Sáng, dẫn dắt con vào trong mọi lẽ thật của Lời Ngài.
Lạy Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về Ê-phê-sô 6:1-9, dạy về bổn phận của con cái, của người làm cha, của người làm tôi tớ, và của người làm chủ.
1 Hỡi những người làm con! Hãy vâng phục cha mẹ của mình trong Chúa, vì điều đó là công chính.
Câu 1: Con hiểu rằng, Đức Thánh Linh đã qua Sứ Đồ Phao-lô, dạy cho Hội Thánh về bổn phận của con cái đối với cha mẹ trong Chúa. Cha mẹ là thẩm quyền Chúa đặt để trên con cái và con cái thì phải luôn vâng phục mọi ý muốn của cha mẹ. Sự vâng phục cha mẹ không phân biệt cha mẹ có tin Chúa hay không. Bổn phận làm con là phải luôn vâng phục cha mẹ trong Chúa. Nghĩa là vâng phục cha mẹ bất cứ điều gì không nghịch lại Lời Chúa. Nếu những ý muốn của cha mẹ không đúng với Lời Chúa thì con cái được phép không vâng theo những ý muốn sai trái, tội lỗi đó. Nhưng con cái phải mềm mại, giải thích rõ lý do vì sao mình không thể vâng theo ý muốn của cha mẹ. Con cái vâng phục cha mẹ cho tới khi lập gia đình. Khi đó, con trai trở thành người đứng đầu của một gia đình mới, con gái kết hiệp làm một với chồng mình và vâng phục chồng mình. Sau khi người đàn ông lập gia đình thì có thể không vâng phục cha mẹ, nếu ý muốn của cha mẹ không nghịch lại Lời Chúa nhưng không có ích lợi và phước hạnh cho vợ con. Sau khi người đàn bà lập gia đình thì phải đặt sự vâng phục chồng mình trước sự vâng phục cả cha mẹ ruột lẫn cha mẹ chồng. Vì chồng là đầu của vợ nên vợ phải vâng phục chồng, như vâng phục Chúa.
2 Hãy tôn kính cha và mẹ của ngươi! Đó là điều răn thứ nhất với một lời hứa,
3 để ngươi được phước và được sống lâu trên đất.
Câu 2 và 3: Con hiểu rằng, điều răn “Hãy tôn kính cha và mẹ” là một mệnh lệnh của Đức Chúa Trời, ban cho loài người. Con cái có bổn phận tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn đứng đầu trong các điều răn có kèm theo lời hứa được Thiên Chúa ban phước và cho sống lâu. Sự tôn kính cha mẹ là tôn trọng, cung kính, và vâng phục cha mẹ. Đó cũng là tôn trọng thẩm quyền Chúa đặt để trong gia đình. Vì thế, bất cứ ai tỏ lòng hiếu thảo, biết ơn, yêu thương, báo đáp, chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ thì người ấy sẽ được thịnh vượng trong cuộc sống, được Thiên Chúa ban phước cho sống lâu trên đất. Nhờ đó, người ấy có nhiều cơ hội làm ra những việc lành, dồn chứa cho mình sự được Chúa ban thưởng trong đời sau. Đối với những ai tôn kính Đức Chúa Trời, là Cha ở trên trời của những ai tin cậy Ngài, hết lòng vâng phục các điều răn của Ngài, thì người ấy sẽ nhận được đất trong trời mới đất mới và sống đời đời trên vùng đất do Đức Chúa Trời ban cho người công chính: “Người công chính sẽ nhận được đất, và ở tại đó mãi mãi.” (Thi Thiên 37:29).
4 Hỡi những người làm cha! Chớ chọc giận con cái của mình; nhưng hãy dùng sự sửa phạt, khuyên bảo của Chúa mà nuôi dạy chúng nó.
Câu 4: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô khuyên những người làm cha, có quyền dạy dỗ nhưng không được chọc giận con cái mình. Vì Đức Chúa Trời đặt để người cha có trách nhiệm dẫn dắt gia đình. Tuy nhiên, những người làm mẹ cũng không nên chọc giận con cái. Cha mẹ chọc giận con cái bằng cách cố tình trêu chọc hoặc nói đùa quá đáng khiến cho con cái khóc lóc, tức giận. Bậc làm cha mẹ mà khiêu khích, chọc giận con cái là làm điều dữ, khiến cho con cái vấp phạm, làm ảnh hưởng đến tâm lý của con cái, khiến cho chúng bị tổn thương. Con cái là cơ nghiệp do Thiên Chúa ban cho cha mẹ được vui hưởng thì cha mẹ có bổn phận nuôi dưỡng và dùng Lời Chúa dạy dỗ con cái lớn lên. Giúp chúng biết tin kính và vâng phục Thiên Chúa. Khi con cái có lỗi, cha mẹ phải quở trách, sửa trị cách nghiêm khắc. Không vì yêu thương mà bỏ qua những sai trái của con cái. Cha mẹ cần dạy cho con cái biết nhận lỗi và xin lỗi.
5 Hỡi những người làm tôi tớ! Hãy kính sợ mà vâng phục những người chủ của mình theo phần xác, trong sự thật thà của lòng mình, như đối với Đấng Christ.
Câu 5: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô khuyên con dân Chúa kính sợ và vâng phục những người chủ bỏ tiền ra thuê mướn mình, hoặc những người là cấp trên của mình. Dù cho họ là người tin Chúa hay không tin Chúa, con dân Chúa có bổn phận phải vâng phục họ với lòng kính sợ và thật thà, như vâng phục Đấng Christ. Miễn sao sự vâng phục không nghịch lại Lời Chúa.
6 Không phải làm cho thấy trước mắt như những kẻ lấy lòng người, nhưng như những tôi tớ của Đấng Christ làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời, từ trong lòng.
Câu 6: Con hiểu rằng, con dân Chúa trong khi làm việc cho chủ và với cấp trên phải luôn bày tỏ lòng tôn kính và vâng phục một cách chân thành. Không phải ở trước mặt họ thì giả vờ siêng năng để lấy lòng. Nhưng với tư cách của tôi tớ Đấng Christ, con dân Chúa làm bất cứ việc gì cũng phải hết lòng mà làm như là đang hầu việc Đấng Christ, theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Cho dù chủ hay cấp trên có mặt hay không có mặt, thì con dân Chúa vẫn trung tín làm tròn phận sự của mình. Lạy Chúa, khi con đọc đến đoạn Thánh Kinh trong bài học này, con nhớ lại một chuyện trước đây, khi con làm việc cho một nhà hàng. Người chủ không thường xuyên có mặt trong tiệm mà thỉnh thoảng mới ghé kiểm tra tiệm. Vì vậy mà những người trong nhà hàng phần lớn lười biếng, làm việc không hết lòng, thậm chí có người hút thuốc trong khi đang làm việc, là điều trái phép. Mỗi khi chủ bất thình lình đến tiệm, thì con thấy ai nấy hoảng hốt, sốt sắng lau chùi, dọn dẹp… Nhưng họ vẫn bị chủ quở trách và bắt họ phải dọn dẹp trong bếp sao cho gọn gàng, sạch sẽ. Tạ ơn Chúa, mặc dù lúc đó con chưa tin Chúa nhưng con không lo sợ mỗi khi bà chủ ghé tiệm. Vì con biết, mình đã hết lòng làm tròn phận sự của một tôi tớ đối với chủ, cho dù bà có mặt hay không có mặt. Lời chúa dạy cho con nhớ rằng: “Ai trung tín trong việc rất nhỏ, cũng trung tín trong việc lớn; ai bất nghĩa trong việc rất nhỏ, cũng bất nghĩa trong việc lớn.” Lu-ca 16:10.
7 lấy ý tốt mà phục vụ như cho Chúa chứ không phải cho loài người.
Câu 7: Con hiểu rằng, là con dân chúa dù là làm việc cho chủ lãnh lương, hoặc giúp đỡ người khác, hoặc làm việc gì đó cho chính mình thì hãy hết lòng làm ra những điều tốt đẹp, có ích lợi. Mỗi một việc đều làm như là mình đang làm để phục vụ Chúa, như đó là của lễ dâng lên Đức Chúa Trời, mong được Ngài vui nhận.
8 Hãy biết rằng, bất cứ điều lành nào một người làm, thì người ấy sẽ nhận được từ nơi Chúa, bất kể là người tự do hay nô lệ.
Câu 8: Con hiểu rằng, không phân biệt chủng tộc, giai cấp, địa vị, giàu hay nghèo của một người trong xã hội như thế nào, mỗi một việc lành người ấy làm ra trong cuộc đời này sẽ đều được Chúa ban thưởng. Việc lành là những việc có ích lợi, gây dựng cho người khác, và vì sự vinh quang của Thiên Chúa, được làm ra cách hết lòng. Mỗi một việc lành con dân Chúa làm ra dù là làm cho chính mình, hoặc là làm công lãnh lương, hoặc là làm để cứu giúp người khác nếu làm bởi ý tốt và hết lòng mà làm như làm cho Chúa, thì sẽ được Đức Chúa Jesus Christ trả công, trong ngày Chúa trở lại để đem Hội Thánh vào thiên đàng.
9 Hỡi những người làm chủ, hãy đối đãi họ cùng một cách. Hãy bỏ sự hăm dọa, vì biết rằng, Chủ của các anh chị em và của họ ở trên trời, Ngài chẳng tư vị ai.
Câu 9: Con hiểu rằng, những người làm chủ hoặc cấp trên có bổn phận đối xử với tôi tớ, người làm công, hoặc người dưới quyền cùng một cách như họ đối với mình. Nghĩa là phải tỏ lòng tôn kính lẫn nhau, và cư xử thật thà với mọi người. Người làm chủ và cấp trên đừng nên hăm dọa tôi tớ và người làm công. Nếu họ phạm lỗi thì chủ và cấp trên nên hòa nhã giải thích và hướng dẫn, giúp họ tránh lỗi lầm. Nếu họ biết lỗi và xin lỗi thì chủ và cấp trên hãy bỏ qua, đừng mắng chửi, xem thường nhân phẩm của người dưới quyền mình. Vì Thiên Chúa dựng nên loài người theo hình Ngài, theo tượng Ngài, để làm con của Ngài. Mỗi người có nhân phẩm là giá trị làm người do Thiên Chúa ban cho. Vì thế, tất cả loài người có chung một Chủ, tức là một Chúa, ở trên trời là Đức Chúa Jesus Christ. Ngài là Đấng không tư vị bất cứ ai. Vì Ngài là công chính.
Con cảm tạ Cha về bài học hôm nay, giúp cho con dân Chúa trong Hội Thánh hiểu biết rõ bổn phận giữa con cái với cha mẹ và cha mẹ với con cái, giữa tôi tớ, người làm công với chủ và với cấp trên, giữa người làm chủ và cấp trên đối với những người dưới quyền. Nguyện rằng, mỗi một chúng con biết đối xử với mọi người cùng một cách cũng như chúng con mong muốn mọi người đối xử với chúng con. Nguyện đời sống của những người thuộc về Thiên Chúa được vui thỏa và tốt đẹp, khi họ hết lòng sống theo Lời Chúa. A-men!
Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.
Huỳnh Christian Priscilla