Timothy: II Cô-rinh-tô 7:1-7

9,006 views

Timothy: II Cô-rinh-tô 7:1-7
Niềm Vui của Phao-lô

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Con vui mừng đón nhận một ngày mới Cha ban cho con. Xin Cha ban cho con có những tin vui đến từ các anh chị em cùng Cha của con. Xin Cha ban cho ngày càng có nhiều người Việt Nam biết đến các trang mạng truyền thông của Hội Thánh và ngày càng có nhiều người biết đến Tin Lành, tin nhận Tin Lành. Con cầu xin cho Hội Thánh của Ngài giữa vòng người Việt được lớn mạnh về đức tin, về sự vâng phục, và về số lượng. Con cảm tạ Cha.

Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về II Cô-rinh-tô 7:1-7, như sau:

1 Vậy, hỡi những người yêu dấu! Chúng ta có các lời hứa ấy, thì chúng ta hãy làm cho sạch chính mình khỏi mọi sự dơ bẩn của xác thịt và của thần trí, làm trọn sự nên thánh trong sự kính sợ Thiên Chúa.

Câu 1: Con hiểu rằng, “các lời hứa ấy” là các lời hứa đã có từ trong Cựu Ước mà Phao-lô đã trích dẫn trong II Cô-rinh-tô 6:16-18. Các lời hứa về sự: Thiên Chúa sẽ ở trong những người vâng phục Ngài; Thiên Chúa sẽ đi lại giữa họ; Thiên Chúa sẽ làm Thiên Chúa của họ và họ sẽ làm dân của Ngài; Thiên Chúa sẽ tiếp nhận họ; Thiên Chúa sẽ làm Cha cho họ và họ sẽ làm những con trai và những con gái cho Ngài. Với các lời hứa cao quý, tuyệt vời như vậy, con dân Chúa phải gắng sức dọn mình để xứng đáng nhận lãnh.

Con dân Chúa phải làm trọn sự nên thánh của mình trong sự kính sợ Thiên Chúa. Chính Thiên Chúa đã thánh hóa mỗi con dân của Ngài và ban thánh linh là năng lực của Thiên Chúa cho họ để họ có thể sống thánh khiết theo Lời Chúa. Mỗi con dân Chúa cần phải tự mình ở lại trong sự thánh hóa mà Thiên Chúa đã làm ra cho họ. Tức là phải tự giữ mình, không trở lại phạm tội. Nếu lỡ phạm tội thì phải lập tức ăn năn, xưng tội để được Đức Chúa Trời tha thứ ngay.

Bởi lòng kính sợ Thiên Chúa mà con dân Chúa không còn muốn phạm tội. Sự dơ bẩn của xác thịt là bất cứ hành động tội lỗi nào. Sự dơ bẩn của thần trí là bất cứ ý nghĩ tội lỗi nào. “Làm cho sạch” là không nghĩ tội, không làm tội. Muốn được như vậy thì phải đọc, suy ngẫm Lời Chúa ngày đêm và cẩn thận làm theo. Vì Lời Chúa thánh hóa những ai làm theo Lời.

2 Các anh chị em hãy mở lòng cho chúng tôi! Chúng tôi chẳng làm hại ai, chẳng làm bại hoại ai, chẳng lợi dụng ai.

Câu 2: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô tiếp tục kêu gọi con dân Chúa tại Cô-rinh-tô hãy yêu ông và các bạn của ông bằng tình yêu chân thật và trọn vẹn của Đấng Christ. Phao-lô và các bạn của ông là những con dân chân thật của Thiên Chúa, là những người hầu việc Chúa chân thật, yêu mọi người như chính mình. Vì thế, Phao-lô và các bạn của ông chẳng làm ra sự không công chính nào để hại người khác; chẳng làm ra gương xấu nào, khiến cho người khác vấp phạm, sa ngã, và bị hư mất; cũng chẳng lợi dụng tình cảm, tiền bạc, của cải, công sức của ai để trục lợi cho chính mình.

3 Tôi chẳng nói vì sự buộc tội. Vì tôi đã nói trước rằng, trong những tấm lòng của chúng tôi, các anh chị em là những người sẵn sàng cho sự cùng chết và cùng sống với chúng tôi.

Câu 3: Con hiểu rằng, những gì Phao-lô viết hoặc nói với con dân Chúa tại Cô-rinh-tô không phải là để lên án họ. Nhưng chỉ ra cho họ thấy những gì là lỗi lầm, sai trái để họ ăn năn và sửa đổi. Phao-lô và các bạn của ông đã biết con dân Chúa tại Cô-rinh-tô có đức tin chân thật nơi Chúa, sẵn sàng cùng chết, cùng sống cho đức tin với Phao-lô và các bạn của ông. Họ cùng chết trong sự cùng chịu những sự bách hại đức tin. Họ cùng sống trong sự chia xẻ, tiếp trợ các nhu cầu vật chất. Sự phạm tội trong Hội Thánh chẳng qua là do sự thiếu hiểu biết Lời Chúa, và do sự dẫn dụ của các giáo sư giả.

4 Lời nói ngay thẳng của tôi với các anh chị em là nhiều. Sự khoe khoang của tôi thay cho sự khoe khoang của các anh chị em là nhiều. Tôi đã được đổ đầy sự an ủi. Tôi được thêm nhiều quá mức sự vui mừng giữa mọi sự bách hại của chúng tôi.

Câu 4: Con hiểu rằng, mặc dù Phao-lô nghiêm khắc quở trách những sự sai phạm của con dân Chúa tại Cô-rinh-tô, nhưng ông nhận biết những điểm tốt của họ. Phao-lô đã khoe những điều tốt lành của Hội Thánh tại Cô-rinh-tô cho nhiều người, cho các Hội Thánh địa phương ở các nơi khác. Những điểm tốt của Hội Thánh tại Cô-rinh-tô cũng là sự an ủi của Phao-lô. Vì ông nhìn thấy thành quả sự lao nhọc rao giảng Tin Lành và gây dựng Hội Thánh của mình, qua sự lớn lên và kết quả của Hội Thánh tại Cô-rinh-tô.

5 Vì khi chúng tôi đã đến trong xứ Ma-xê-đoan, xác thịt của chúng tôi đã chẳng có sự yên nghỉ. Nhưng chúng tôi bị ép trong mọi sự. Bên ngoài là những cơn chiến trận, bên trong là những sự đáng sợ.

Câu 5: Con hiểu rằng, từ Ê-phê-sô, Phao-lô và các bạn của ông đã theo đường bộ đến thành Trô-ách, rồi vượt eo biển, để vào xứ Ma-xê-đoan. Hành trình đó khiến cho thân thể xác thịt của Phao-lô và các bạn của ông mệt mỏi nhiều. Nhưng điều khiến cho Phao-lô và các bạn của ông bị áp lực hơn là sự không gặp Tít tại Trô-ách như dự định. Phao-lô nhắc đến sự bị áp lực từ bên ngoài đến bên trong. Bên ngoài là những gian khổ trong các hành trình, cùng với sự bách hại của Do-thái Giáo, của nhà cầm quyền La-mã, và sự chống đối của những người không tin Chúa. Bên trong là sự lo lắng về tình trạng thuộc linh của con dân Chúa trong các Hội Thánh địa phương. Nhất là khi Hội Thánh địa phương có nan đề như Hội Thánh tại Cô-rinh-tô.

6 Nhưng Đức Chúa Trời, Đấng an ủi những người ngã lòng, đã an ủi chúng tôi trong sự đến của Tít.

7 Mà không chỉ trong sự đến của người nhưng cũng trong sự an ủi mà người đã được an ủi bởi các anh chị em. Người nói cho chúng tôi về sự khao khát của các anh chị em, sự khóc lóc của các anh chị em, lòng sốt sắng của các anh chị em đối với tôi, khiến tôi được vui mừng càng hơn.

Câu 6 và 7: Con hiểu rằng, khi gặp được Tít trong thành Phi-líp của xứ Ma-xê-đoan và được nghe Tít tường trình về Hội Thánh tại Cô-rinh-tô thì Phao-lô và các bạn của ông đã được sự vui mừng lớn. Điều đó đã an ủi Phao-lô và các bạn của ông rất nhiều. Tít đã thuật lại cách thức Hội Thánh tại Cô-rinh-tô tiếp đón Tít và vâng phục Tít. Con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đã hạ mình ăn năn, khóc lóc, tiếp nhận những lời quở trách của Phao-lô trong thư I Cô-rinh-tô. Họ khao khát sớm được gặp Phao-lô. Sự áp lực bên trong được giải tỏa khiến cho sự áp lực bên ngoài cũng giảm theo. Phao-lô và các bạn của ông đã yên tâm về tình trạng thuộc linh của Hội Thánh tại Cô-rinh-tô nên đã lưu lại Ma-xê-đoan thêm một thời gian để thăm các Hội Thánh tại đó.

Thưa Cha, con học được rằng, nỗi lo và niềm vui của người hầu việc Chúa là lo cho Hội Thánh và vui vì Hội Thánh. Cuộc đời của Sứ Đồ Phao-lô như được ghi lại trong Thánh Kinh là tấm gương sáng cho những người hầu việc Chúa. Xin Cha ban cho con biết yêu Hội Thánh, lo cho Hội Thánh, và cũng được vui vì Hội Thánh. Con cảm tạ Cha. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Timothy