Timothy: II Cô-rinh-tô 10:10-18

9,339 views

Timothy: II Cô-rinh-tô 10:10-18
Phao-lô Bênh Vực Linh Vụ của Mình – Phần 2

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Con cảm tạ Cha đã nhanh chóng cất đi nỗi buồn trong con, khi con được biết, trong Hội Thánh có người vẫn đang sống theo xác thịt, bất chấp lẽ thật của Lời Chúa mà họ đã được giảng dạy, bất chấp sự cáo trách của Đức Thánh Linh trong họ. Con cảm thấy lạ khi các dấu hiệu về sự Đấng Christ đến đem Hội Thánh ra khỏi thế gian đã rất rõ ràng mà vẫn có người chưa chịu dọn mình sống thánh khiết theo Lời Chúa. Nhưng Lời của Đấng Christ trong Khải Huyền 22:11-12 đã an ủi con và cất đi sự muộn phiền trong con: “Sự gì không công chính vẫn không công chính. Sự gì ô uế vẫn ô uế. Sự gì công chính vẫn công chính. Sự gì thánh khiết vẫn thánh khiết. Này, Ta đến mau chóng và đem theo tiền công của Ta với Ta, để trao cho mỗi người tùy theo kết quả việc làm của người ấy sẽ là.” Cha đã ban cho mỗi người quyền tự do lựa chọn. Cha đã ban cho mỗi người Lời Hằng Sống của Ngài. Cha đã ban cho mỗi người cơ hội được nghe giảng dạy Lời Ngài và được kêu gọi sống thánh khiết, trung tín. Nếu có ai vẫn chọn sống trong tội thì đó là sự lựa chọn của họ. Con không cần phải lo buồn về họ. Chính Ngài sẽ trực tiếp làm việc với họ. Chỉ có một việc Hội Thánh phải làm là nếu họ không ăn năn thì Hội Thánh phải dứt thông công họ. Con xin Đấng Christ thêm sức cho thân thể xác thịt của con. Con xin Đức Thánh Linh ban sự khôn sáng cho con, trong khi con suy ngẫm Lời Chúa.

Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về II Cô-rinh-tô 10:10-18, như sau:

10 Có người nói rằng, các lá thư thật nặng lời và mạnh mẽ; nhưng sự hiện diện của thân thể thì yếu đuối, và lời nói chẳng đáng gì.

11 Kẻ như vậy hãy nghĩ điều này, rằng lời trong các lá thư thế nào, khi chúng tôi vắng mặt; thì hành động cũng như vậy, khi chúng tôi có mặt.

Câu 10 và 11: Con hiểu rằng, trong Hội Thánh tại Cô-rinh-tô có một số người nhận định lời lẽ trong các lá thư của Phao-lô không tương xứng với dáng dấp và cách nói chuyện của ông, khi ông có mặt giữa họ. Phao-lô vốn là người có bệnh trong thân thể xác thịt mà Chúa đã chọn không chữa lành cho ông. Giọng nói của ông và cách nói của ông không phải như các nhà hùng biện. Vì thế, lời lẽ nặng nề và mạnh mẽ trong thư không giống như là đến từ Phao-lô. Rất có thể có người cho rằng, Phao-lô chỉ mạnh dạn khi vắng mặt chứ không mạnh dạn khi có mặt. Hoặc họ nghi ngờ lời lẽ trong các lá thư không phải là của Phao-lô. Nhưng Phao-lô hàm ý, lời lẽ trong các lá thư là của ông. Ông khẳng định, khi ông và các bạn của ông đến Cô-rinh-tô thì sẽ hành xử như đã viết trong thư.

12 Vì chúng tôi không dám đánh giá hoặc so sánh chính mình với những kẻ tự phô trương. Nhưng họ tự đo lường chính họ và so sánh họ với họ một cách không hiểu biết.

13 Nhưng chúng tôi sẽ chẳng khoe khoang tới quá mức, chỉ theo mức độ của sự chuẩn mực, mà Đức Chúa Trời của mức độ đã phân phát cho chúng tôi để cũng đến với các anh chị em.

Câu 12 và 13: Con hiểu rằng, Phao-lô và các bạn của ông không tự mình đánh giá những việc làm của mình. Lại càng không đem mình ra để so sánh với các giáo sư giả đang tự phô trương thanh thế trong Hội Thánh tại Cô-rinh-tô. Phao-lô cũng nói thẳng, những kẻ ấy tự đánh giá và tự so sánh với nhau mà không biết thế nào là tiêu chuẩn để đánh giá và so sánh trước Thiên Chúa. Phao-lô thừa nhận ông và các bạn của ông có sự khoe mình trong Chúa. Sự khoe mình của Phao-lô và các bạn của ông là trong sự cho phép của Đức Chúa Trời, theo sự ban cho, và theo tiêu chuẩn của Ngài. Những sự ban cho và chuẩn mực đó được Phao-lô và các bạn của ông trao lại cho con dân Chúa. Con dân Chúa có thể khoe về những ơn Đức Chúa Trời đã ban cho mình; khoe nếp sống yêu thương, thánh khiết, và công chính trong Đấng Christ; khoe những việc lành đã làm ra trong Đấng Christ.

14 Vì chúng tôi chẳng vượt quá chính mình, như chúng tôi không đến với các anh chị em. Vì chúng tôi cũng đã đến với các anh chị em với Tin Lành của Đấng Christ.

Câu 14: Con hiểu rằng, Phao-lô và các bạn của ông không làm điều gì quá quyền hạn Đức Chúa Trời ban cho, và cũng không làm điều gì theo ý riêng. Chính vì vậy mà dù trong lúc đó tình hình tại Cô-rinh-tô đang có xáo trộn vì các giáo sư giả, nhưng Phao-lô và các bạn của ông vẫn chưa đến Cô-rinh-tô, khi chưa có sự tác động của Đức Thánh Linh. Con hiểu rằng, Đức Chúa Trời muốn Hội Thánh tại Cô-rinh-tô phải dựa vào sự giảng dạy của Phao-lô để tự giải quyết vấn đề trong Hội Thánh.

15 Chúng tôi không khoe khoang tới quá mức, với những sự lao động của những người khác. Nhưng chúng tôi có lòng hy vọng rằng, đức tin của các anh chị em được thêm lên giữa các anh chị em, lớn lên tới dư dật theo sự chuẩn mực của chúng tôi.

16 Để chúng tôi có thể giảng Tin Lành tới những vùng xa hơn của các anh chị em; không khoe khoang trong sự lao động của người khác cho những sự đã làm sẵn.

Câu 15 và 16: Con hiểu rằng, Phao-lô và các bạn của ông không khoe khoang quá mức; cũng không khoe khoang trên thành quả của người khác. Ông và các bạn của ông mong sao con dân Chúa tại Cô-rinh-tô sớm trưởng thành trong thuộc linh, đứng vững trong đức tin, theo nguyên tắc và tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời mà ông và các bạn của ông đã truyền cho họ. Khi họ đạt được như vậy thì Phao-lô và các bạn của ông có thể tiếp tục hành trình rao giảng Tin Lành, thành lập các Hội Thánh ở những vùng xa hơn xứ A-chai. Thay vì cứ ở lại trong xứ A-chai để chăm sóc cho Hội Thánh tại Cô-rinh-tô và rao giảng cho các vùng phụ cận, là các nơi đã có người rao giảng. Có thể là do A-bô-lô và con dân Chúa trong Hội Thánh tại Cô-rinh-tô rao giảng.

17 Nhưng ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa. [Giê-rê-mi 9:24; I Cô-rinh-tô 1:31]

18 Vì chẳng phải người tự phô trương là người được tiếp nhận, mà người do Chúa phô trương.

Câu 17 và 18: Con hiểu rằng, con dân Chúa được phép và nên khoe mình trong Chúa để cảm tạ và tôn vinh Thiên Chúa. Con dân Chúa khoe ơn cứu rỗi Chúa ban cho mình; khoe ơn quan phòng của Chúa trên đời sống mình; khoe sự giải cứu của Chúa khi mình gặp khó khăn, hoạn nạn, thử thách; khoe cơ hội Chúa ban cho mình để làm những việc lành; khoe kết quả những việc lành mình được làm ra trong danh Chúa; khoe niềm vui và sự thỏa lòng trong Chúa; khoe những sự lạ lùng Chúa dạy cho mình qua Lời Hằng Sống của Ngài… Tất cả những sự khoe đó là để tôn vinh và cảm tạ Thiên Chúa. Không phải để tìm kiếm vinh quang cho bản thân. Khi một người khoe để được người khác khen mình, kính nể mình, biết ơn mình thì người ấy khoe để tìm sự vinh quang cho bản thân. Đức Chúa Trời sẽ không tiếp nhận người như vậy. Nhưng người được Đức Chúa Trời tiếp nhận là người mà bất cứ làm việc gì cũng như là làm cho Chúa và vì sự vinh quang của Thiên Chúa. Chính Đức Chúa Trời sẽ phô trương người ấy trong sự vinh quang của thiên đàng.

Thưa Cha, con cảm tạ Cha về bài học này. Nó giúp con luôn nhớ rằng, mọi sự khoe mình phải là khoe mình trong Chúa, vì sự vinh quang của Thiên Chúa.

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Timothy