Timothy: Ga-la-ti 3:1-7

16,633 views

Timothy: Ga-la-ti 3:1-7
Bởi Đức Tin Con Dân Chúa Nhận Được Đấng Thần Linh – Phần 1

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Con vui mừng tiếp nhận một ngày mới nữa, Cha ban cho con. Mỗi ngày có những sự khó nhọc của riêng nó. Nhưng trong Đấng Christ, con luôn được sự bình an và thỏa lòng, cho dù có phải đối diện với khó khăn, thử thách. Vì con hiểu và tin rằng, mọi sự hiệp lại làm ích lợi cho những ai yêu Ngài. Con cầu xin Đấng Christ cứ thêm sức mới cho thể xác con mỗi ngày. Con cầu xin Đức Thánh Linh cứ ban sự khôn sáng cho tâm thần con mỗi ngày. Xin Cha giữ cho con không bị chứng lảng trí của người già, nhưng cho tâm trí con luôn minh mẫn cho tới ngày Đấng Christ đến, để con có thể tiếp tục chia sẻ Lời Chúa cho Hội Thánh của Ngài giữa lòng dân Việt. Con cảm tạ Ba Ngôi Thiên Chúa.

Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về Ga-la-ti 3:1-7, như sau:

1 Hỡi những người Ga-la-ti dại dột! Ai đã quyến rũ các anh chị em mà các anh chị em không vâng theo lẽ thật? Sự Đức Chúa Jesus Christ bị đóng đinh trên thập tự giá đã được ghi chép và công bố rõ ràng trước mắt những ai giữa vòng các anh chị em?

Câu 1: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô đã rất nóng lòng khi hay tin con dân Chúa tại Ga-la-ti đã nghe theo sự giảng dạy của các giáo sư giả mà tự buộc mình vào các nghi thức trong luật pháp thờ phượng Thiên Chúa thời Cựu Ước. Đó là các nghi thức tiêu biểu cho các việc mà Đức Chúa Jesus Christ sẽ thực hiện, khi Ngài vào trong thế gian, thi hành sự cứu chuộc loài người ra khỏi sức mạnh và hậu quả của tội lỗi. Các nghi thức đó không cần được thực hiện khi Đức Chúa Jesus Christ đã làm xong các việc mà các nghi thức ấy tiêu biểu. Sự con dân Chúa tại Ga-la-ti buộc mình vào các nghi thức đó để được ở trong sự cứu rỗi là sự dại dột. Vì họ đã hành động không đúng lẽ thật về ơn cứu rỗi.

Lẽ thật là: Đức Chúa Jesus Christ đã bị đóng đinh trên thập tự giá để gánh thay án phạt của tội lỗi cho loài người. Bất cứ ai thật lòng ăn năn tội, hoàn toàn tin nhận sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ thì người ấy được Đức Chúa Trời tha tội, được Đức Chúa Jesus Christ làm cho sạch tội, được Đấng Thần Linh ngự vào trong thân thể, ban cho thánh linh của Thiên Chúa. Và như vậy, người ấy trở thành người công chính trước Thiên Chúa.

Lẽ thật ấy là Tin Lành đã được ghi chép và được Phao-lô công bố cho con dân Chúa tại Ga-la-ti. Họ đã tin nhận Tin Lành, đã được cứu rỗi, mà nay họ lại trông cậy vào các nghi thức không còn hiệu lực trong luật pháp thì họ thật đã dại dột.

2 Tôi chỉ muốn học từ các anh chị em một điều này: Các anh chị em đã nhận được Đấng Thần Linh bởi những việc làm của luật pháp hay là bởi sự nghe của đức tin?

Câu 2: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô dùng cách nói “tôi muốn học” có lẽ là vì: thứ nhất, Phao-lô tỏ ra, ông sẵn lòng tiếp nhận sự giảng dạy của người khác; thứ nhì, Phao-lô muốn con dân Chúa tại Ga-la-ti trình bày vấn đề một cách rõ ràng như là một sự giảng dạy, để ông được hiểu biết.

Muốn trình bày vấn đề cách rõ ràng như là một sự giảng dạy, giúp cho người khác học biết thì người trình bày phải có sự suy ngẫm kỹ càng về vấn đề. Phao-lô muốn cho con dân Chúa tại Ga-la-ti giảng giải cho ông, để họ có dịp suy ngẫm, đối chiếu các lý lẽ, mà nhận biết lẽ thật, không còn dại dột, và được thoát khỏi sự lừa gạt của tà giáo.

Thực tế, con dân Chúa tại Ga-la-ti đã được sự cứu rỗi, đã nhận được Đấng Thần Linh khi họ tin nhận Tin Lành do Phao-lô rao giảng chứ không phải do họ thi hành các nghi thức trong luật pháp làm hình bóng về các việc làm của Đấng Christ.

3 Sao các anh chị em dại dột đến thế? Các anh chị em đã bắt đầu trong tâm thần, nay sao lại cậy xác thịt mà làm cho trọn?

Câu 3: Con hiểu rằng, có lẽ Sứ Đồ Phao-lô đã rất lo cho con dân Chúa tại Ga-la-ti mà cũng có phần buồn giận. Nói theo cách nói thông thường là vừa giận vừa thương. Câu hỏi “Sao các anh chị em dại dột đến thế?” đã thể hiện tâm trạng của Phao-lô.

Một người được nghe Tin Lành và tin nhận Tin Lành là do sự ban ơn của Đức Chúa Trời, do sự Đức Chúa Jesus Christ sai bảo các môn đồ của Ngài rao giảng Tin Lành, và do sự Đấng Thần Linh tác động vào tâm thần của người ấy, khiến cho thần trí của người ấy hiểu và tin nhận, dẫn đến sự người ấy được cứu rỗi. Vì thế, sự cứu rỗi, sự được thánh hóa, sự được Đức Chúa Trời xưng là công chính bắt đầu từ trong tâm thần. Sự ấy hoàn toàn không do các việc làm của xác thịt như là sự thi hành các lễ nghi, kể cả các lễ nghi thời Tân Ước theo sự phán dạy của chính Đức Chúa Jesus Christ, như: lễ nghi Tiệc Thánh, lễ nghi báp-tem.

4 Có phải các anh chị em đã chịu nhiều sự khốn khổ cách vô ích, nếu thật sự đó là vô ích?

Câu 4: Con hiểu rằng, con dân Chúa thời bấy giờ đã chịu nhiều sự khốn khổ để giữ đức tin vào Tin Lành Cứu Rỗi. Họ bị người thế gian chê cười, kỳ thị, ghét bỏ khi họ không còn ăn uống đồ cúng thần tượng, không còn thờ lạy thần tượng, không còn chung vui những sinh hoạt tội lỗi với người không tin Chúa. Ngoài ra, họ còn bị sự bách hại của Do-thái Giáo, của nhà cầm quyền La-mã. Nếu con dân Chúa tại Ga-la-ti tin theo lời của các giáo sư giả, vâng giữ các nghi thức hình bóng của luật pháp để được ở trong sự cứu rỗi thì họ đã bác bỏ Tin Lành của Đấng Christ. Và như vậy, họ đã chịu khổ cách vô ích. Nhưng thực tế, sự chịu khổ đó của họ không là vô ích. Vì Tin Lành của Đấng Christ đã thật sự đem sự cứu rỗi đến cho họ.

5 Đấng đã ban Đấng Thần Linh cho các anh chị em và hành động các phép lạ trong các anh chị em, thì Ngài làm bởi những việc làm của luật pháp hay là bởi sự nghe của đức tin?

Câu 5: Con hiểu rằng, con dân Chúa tại Ga-la-ti đã kinh nghiệm sự được dựng nên mới, kinh nghiệm sự hiện diện của Đấng Thần Linh trong họ, kinh nghiệm được các phép lạ Đức Chúa Trời đã làm trong vòng họ, sau khi họ tin nhận Tin Lành. Khi đó, họ không biết gì về các nghi thức hình bóng của luật pháp, cũng không vâng giữ các nghi thức ấy. Vì thế, Sứ Đồ Phao-lô nhắc cho họ nhớ sự thật ấy.

6 Như Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời, thì đã kể là công chính cho người.

7 Vậy, các anh chị em hãy nhận biết rằng, những người có đức tin thì họ là con cháu của Áp-ra-ham.

Câu 6 và 7: Sứ Đồ Phao-lô nhắc lại sự việc Áp-ra-ham, tổ phụ của dân I-sơ-ra-ên, được Đức Chúa Trời xưng là công chính vì Áp-ra-ham đã tin Ngài. Đức Chúa Trời không nói rằng, Ngài xưng Áp-ra-ham là công chính vì ông đã làm các nghi thức hình bóng về các việc làm của Đấng Christ. Phao-lô khẳng định với con dân Chúa tại Ga-la-ti rằng, tương tự như vậy, những ai có đức tin nơi Đức Chúa Trời như Áp-ra-ham thì họ là con cháu của Áp-ra-ham, bất kể họ thuộc dân tộc nào. Nghĩa là họ được Đức Chúa Trời xưng là công chính bởi họ có đức tin nơi Ngài. Áp-ra-ham là tổ phụ của dân I-sơ-ra-ên. Nhưng trước khi có dân I-sơ-ra-ên thì ông là một người trong loài người do Thiên Chúa dựng nên. Vì thế, Áp-ra-ham tiêu biểu cho tất cả những ai có đức tin nơi Đức Chúa Trời, bất kể họ thuộc dân tộc nào. Và bất cứ ai có đức tin nơi Đức Chúa Trời thì được Ngài xưng là công chính. Vì một người tin Đức Chúa Trời là tin vào ơn cứu rỗi của Ngài. Ơn cứu rỗi đó đã được ban cho và hoàn tất qua sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ. Một người chỉ cần thật lòng ăn năn tội, hoàn toàn tin nhận sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ thì được Đức Chúa Trời xưng là công chính. Nếu người ấy thêm vào bất cứ một việc làm nào, dù là các nghi thức hình bóng trong luật pháp thời Cựu Ước, hay nghi thức báp-tem, hay nghi thức Tiệc Thánh, hay một việc làm lành nào thì người ấy đã ngang nhiên chối bỏ năng lực cứu rỗi của Đấng Christ, qua sự chết của Ngài trên thập tự giá.

Con biết rằng, ngày nay có nhiều tà giáo buộc con dân Chúa thêm vào sự chết chuộc tội của Đấng Christ các việc làm. Điển hình là sự phải kiêng ăn thịt các thú vật bị xem là ô uế trong thời Cựu Ước mà không chấp nhận lẽ thật của Lời Ngài đã được tỏ ra trong Công Vụ Các Sứ Đồ 10:9-16; 15:29; Ma-thi-ơ 15:11; Rô-ma 14:1-3; Tít 1:15; I Ti-mô-thê 4:4 [1]. Sự phải giữ các ngày lễ hội trong Cựu Ước làm hình bóng cho các việc làm của Đấng Christ trong Tân Ước mà không chấp nhận lẽ thật của Lời Ngài đã được tỏ ra trong Rô-ma 14:5-6; Cô-lô-se 2:16-17.

Thậm chí, còn có phong trào gọi là Cội Nguồn Hê-bơ-rơ (Hebrew Roots) buộc con dân Chúa phải phát âm danh Đức Chúa Trời và Đức Chúa Jesus Christ bằng tiếng Hê-bơ-rơ mà không hiểu rằng, chính Đức Chúa Jesus Christ và con dân Chúa trong Hội Thánh lúc ban đầu đã phát âm danh Đức Chúa Trời bằng tiếng Hy-lạp khi Ngài và họ đọc Thánh Kinh Bản Dịch 70 trong tiếng Hy-lạp. Và thực tế là Thánh Kinh Tân Ước được viết bằng tiếng Hy-lạp, dùng tiếng Hy-lạp để ghi lại danh xưng của Đức Chúa Trời lẫn danh xưng của Đức Chúa Jesus Christ. Con biết chắc là hầu hết con dân Chúa trong các dân tộc không phải là dân I-sơ-ra-ên đã nhận biết Tin Lành không qua tiếng Hê-bơ-rơ mà qua tiếng mẹ đẻ của họ hoặc qua một ngôn ngữ mà họ thông biết. Họ đã kinh nghiệm ơn cứu rỗi của Ngài trong khi họ gọi danh của Ngài và của Đức Chúa Jesus Christ theo cách phiên âm trong tiếng mẹ đẻ của họ hoặc trong ngôn ngữ mà họ biết. Họ đã kinh nghiệm ơn cứu rỗi của Ngài trong khi họ chẳng biết gì về tiếng Hê-bơ-rơ.

Thưa Cha, xin Cha giúp cho con dân Ngài ở khắp nơi hiểu rõ và ghi nhớ lẽ thật trong bài học này, để họ biết tránh xa những tà giáo. Con cảm tạ Cha. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Timothy

[1] https://timhieutinlanh.com/biengiao/mang-lenh-cua-thien-chua-ve-thuc-an-cua-loai-nguoi/