Timothy: Ê-phê-sô 6:1-9

7,569 views

Timothy: Ê-phê-sô 6:1-9
Bổn Phận Con Cái, Cha, Tôi Tớ, và Chủ

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con. Con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ của con. Ngài là Thiên Chúa Toàn Năng và Cha ở trên trời của con. Mỗi khi con xem các đoạn phim khoa học về y học minh họa các phần trong thân thể của loài người và sự hoạt động của chúng, con cảm thấy rung động trước sự khôn sáng và tinh vi của Thiên Chúa. Con được biết, bộ não của loài người có đến khoảng 86 tỉ tế bào thần kinh, với khoảng 100 ngàn tỉ các điểm nối để truyền tín hiệu cho nhau. Trong khi đó, khối Ngân Hà chỉ có khoảng từ 100 đến 400 tỉ ngôi sao. Đúng như lời tác giả Thi Thiên đã ca ngợi: “Hãy đến, xem các việc của Thiên Chúa: Công việc Ngài làm cho con cái loài người thật đáng sợ.” (Thi Thiên 66:5). Con thật khao khát ngày Đấng Christ mau đến để Hội Thánh sớm được kinh nghiệm sự tri thức về công cuộc sáng tạo muôn loài của Thiên Chúa.

Con cầu xin Cha giữ cho con được nên thánh trọn vẹn không chỗ trách được. Con cầu xin Đấng Christ thêm sức cho thân thể xác thịt của con. Con cầu xin Đức Thánh Linh ban sự khôn sáng và sự thông sáng trong thần trí con. Con cảm tạ Ba Ngôi Thiên Chúa.

Thưa Cha, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về Ê-phê-sô 6:1-9, như sau:

1 Hỡi những người làm con! Hãy vâng phục cha mẹ của mình trong Chúa, vì điều đó là công chính.

2 Hãy tôn kính cha và mẹ của ngươi! Đó là điều răn thứ nhất với một lời hứa,

3 để ngươi được phước và được sống lâu trên đất.

Câu 1-3: Con hiểu rằng, ngoài mối quan hệ mầu nhiệm giữa vợ chồng, trong gia đình và xã hội còn có các mối quan hệ mà con dân Chúa phải cư xử, tương tác sao cho đúng với tiêu chuẩn yêu thương, thánh khiết, và công chính của Thiên Chúa. Trong gia đình, mối quan hệ giữa con cái với cha mẹ và cha mẹ với con cái cũng là một sự mầu nhiệm mà Thiên Chúa ban cho loài người. Vì con cái ra từ cha mẹ và là sự kết hiệp làm một của cha mẹ. Trước hết, con cái phải luôn biết ơn cha mẹ đã sinh ra mình và nuôi dưỡng mình. Kế tiếp, con cái phải biết tôn kính và vâng phục cha mẹ vì là quyền Chúa đặt để trên mình. Sự con cái vâng phục cha mẹ được gọi là điều công chính vì đúng với ý muốn của Đức Chúa Trời. Ngày nào con cái còn độc thân và sống chung với cha mẹ thì ngày ấy con cái vẫn có bổn phận vâng phục cha mẹ trong mọi sự, miễn là sự vâng phục ấy không sai nghịch Lời Chúa. Chỉ khi con cái lập gia đình, thì mới không còn vâng phục cha mẹ trong mọi sự. Khi đó, con trai chỉ vâng phục cha mẹ những gì không nghịch lại quyền lợi của vợ con; con gái chỉ vâng phục cha mẹ những gì không nghịch lại ý muốn của chồng.

Con cái suốt đời phải tôn kính cha mẹ, kể cả cha mẹ chồng hoặc cha mẹ vợ, dù họ là người tin Chúa hay không tin Chúa. Vì đó là điều răn của Đức Chúa Trời. Khi cha mẹ, kể cả cha mẹ chồng hoặc cha mẹ vợ, già yếu, tật bệnh, hoàn cảnh sống khó khăn, con cái có bổn phận chăm sóc, nuôi dưỡng, tiếp trợ. Điều răn hiếu kính cha mẹ là điều răn có kèm theo lời hứa về sự Đức Chúa Trời sẽ ban cho những ai hiếu kính cha mẹ được sống lâu trên đất. Được Đức Chúa Trời ban cho sống lâu trên đất là một sự phước hạnh. Vì sẽ có nhiều thời gian và cơ hội để làm ra những việc lành được Đấng Christ ban thưởng.

4 Hỡi những người làm cha! Chớ chọc giận con cái của mình; nhưng hãy dùng sự sửa phạt, khuyên bảo của Chúa mà nuôi dạy chúng nó.

Câu 4: Con hiểu rằng, lời khuyên này không dành riêng cho những người làm cha mà cho cả những người làm mẹ. Cha mẹ không nên chọc giận con cái, nghĩa là không cư xử bất công với con cái; không trêu chọc con cái, đem chúng ra làm trò cười; không thất hứa với con cái… Khi cần thì nghiêm khắc sửa phạt con cái theo Lời Chúa. Nhưng không sửa phạt chúng trong cơn giận dữ vì những lỗi chúng làm ra. Trái lại, dùng Lời Chúa chỉ ra cho chúng biết, chúng đã sai như thế nào. Hướng dẫn chúng xưng tội với Chúa, xin lỗi cha mẹ và những người chúng có lỗi với. Hướng dẫn chúng sửa sai. Và cũng nghiêm khắc đánh đòn chúng cách vừa phải, nếu chúng tái phạm. Lần phạm lỗi đầu không cần phải đánh đòn.

5 Hỡi những người làm tôi tớ! Hãy kính sợ mà vâng phục những người chủ của mình theo phần xác, trong sự thật thà của lòng mình, như đối với Đấng Christ.

6 Không phải làm cho thấy trước mắt như những kẻ lấy lòng người, nhưng như những tôi tớ của Đấng Christ làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời, từ trong lòng

7 lấy ý tốt mà phục vụ như cho Chúa chứ không phải cho loài người.

Câu 5-7: Con hiểu rằng, ngoài việc tự mình làm việc kiếm sống, con dân Chúa cũng thường khi phải làm thuê, làm mướn. Con dân Chúa có bổn phận kính sợ và vâng phục những người làm chủ của mình hoặc những người được chủ dùng làm cấp trên của mình với lòng thật thà. Con dân Chúa đối với chủ hoặc cấp trên như đối với Đấng Christ. Dù chủ hoặc cấp trên có mặt hay không có mặt, con dân Chúa vẫn hết lòng làm tròn bổn phận của mình, như đang làm cho Chúa, trước sự chứng kiến của Chúa. Khi làm việc với tâm tình như đang làm cho Chúa, con dân Chúa vừa được thông công với Chúa, vừa tìm được niềm vui trong khi làm việc, vừa làm ra những việc có giá trị như là những của lễ dâng lên Chúa. Điều quan trọng là Chúa sẽ ban phước cho mọi việc con dân Chúa làm ra, khi con dân Chúa làm như làm cho Chúa. Đó cũng là một hình thức con dân Chúa làm sáng danh Chúa và biến việc làm kiếm sống của mình thành sự thờ phượng Thiên Chúa. Thánh Kinh ghi lại sự Đức Chúa Trời ban phước cho mọi việc tay Giô-sép làm, dù là khi ông làm nô lệ hay khi ông làm người tù.

8 Hãy biết rằng, bất cứ điều lành nào một người làm, thì người ấy sẽ nhận được từ nơi Chúa, bất kể là người tự do hay nô lệ.

Câu 8: Con hiểu rằng, điều lành là bất cứ điều gì được làm ra, có ích lợi, có tính xây dựng, và được làm ra trong danh Đấng Christ để tôn vinh Thiên Chúa, như I Cô-rinh-tô 10:23, 31 đã dạy. Mỗi việc lành đều là một việc làm công chính, vì đúng với ý muốn của Thiên Chúa. Mỗi việc làm công chính sẽ được Đấng Christ ban thưởng cho người làm, trong ngày Đấng Christ đến để đem Hội Thánh vào thiên đàng, bất kể người ấy là ai, miễn là người ấy thuộc về Hội Thánh. Mỗi việc làm công chính cũng là sự vinh quang mà người làm ra sẽ nhận được cho thân thể phục sinh hoặc biến hóa của mình, theo ý nghĩa của Khải Huyền 19:8.

9 Hỡi những người làm chủ, hãy đối đãi họ cùng một cách. Hãy bỏ sự hăm dọa, vì biết rằng, Chủ của các anh chị em và của họ ở trên trời, Ngài chẳng tư vị ai.

Câu 9: Con hiểu rằng, con dân Chúa trong địa vị người làm chủ hoặc người làm cấp trên phải đối xử công chính và tôn trọng những người làm việc cho mình hoặc dưới quyền mình. Dù họ là anh chị em cùng đức tin hay là người không tin Chúa thì con dân Chúa vẫn phải đối xử với họ như nhau trong công việc. Con dân Chúa không được dọa nạt người làm việc cho mình hoặc dưới quyền mình, theo cách thức của những người không tin Chúa. Trái lại, con dân Chúa cư xử cách nhu mì, hòa nhã với mọi người, dù phải nghiêm khắc trong sự thi hành kỷ luật. Con dân Chúa có bổn phận yêu người khác như chính mình, làm cho người khác những gì mình muốn người khác làm cho mình. Vì thế, con dân Chúa tôn trọng mọi người và cư xử công chính với mọi người, kèm theo lòng cảm thông và thương xót.

Thưa Cha, con cảm tạ Cha đã ban cho loài người những lời dạy dỗ rất quý để giúp cho loài người sống yêu thương, tôn trọng lẫn nhau. Nếu ai nấy đều sống theo Lời Chúa thì sẽ cùng nhau xây dựng gia đình và xã hội được tốt đẹp. Tiếc thay, thế gian này tội lỗi quá nhiều. Số người tin và sống theo Lời Chúa không có nhiều. Vì thế, con khao khát mau tới thời kỳ Vương Quốc Ngàn Năm để con được nhìn thấy những gia đình và xã hội sống theo Lời Chúa. Nguyện xin ngày ấy mau tới. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Timothy