Priscilla: II Cô-rinh-tô 1:19-2:4

13,008 views

Priscilla: II Cô-rinh-tô 1:19-2:4
Lý Do Phao-lô Chưa Thể Đến Cô-rinh-tô – Phần 2

Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha Yêu Thương của con, con kính dâng Cha lời tôn vinh và cảm tạ về sự yêu thương và sự thành tín của Ngài bao phủ con mỗi ngày trong cuộc sống. Con cầu xin Đức Thánh Linh dẫn con vào trong mọi lẽ thật, trong khi con suy ngẫm Lời của Thiên Chúa. Con cảm tạ Đức Thánh Linh.

Thưa Cha, hôm nay, con xin trình bày sự suy ngẫm của con về II Cô-rinh-tô 1:19-2:4, tiếp tục với nội dung Lý Do Phao-lô Chưa Thể Đến Cô-rinh-tô.

19 Con của Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Jesus Christ, đã được rao giảng giữa các anh chị em bởi chúng tôi, bởi tôi, Si-la, và Ti-mô-thê, chẳng phải là vừa phải, vừa không. Nhưng trong Ngài là phải.

Câu 19: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô đã cùng với Si-la và Ti-mô-thê rao giảng Tin Lành về ơn cứu rỗi trong Đức Chúa Jesus Christ cho dân chúng tại thành Cô-rinh-tô. Họ là những người rao giảng về Đấng Christ là Đấng Chân Thật, trong miệng Ngài không có sự gian trá. Vì thế, Sứ Đồ Phao-lô, Si-la, và Ti-mô-thê cũng phải là những người chân thật như Đấng Christ.

20 Vì mọi lời hứa của Thiên Chúa ở trong Ngài là sự phải. Và trong Ngài là sự a-men cho sự vinh hiển của Đức Chúa Trời bởi chúng tôi.

Câu 20: Con hiểu rằng, mọi lời hứa của Ba Ngôi Thiên Chúa ở trong Đức Chúa Jesus Christ đều là chân thật, sẽ được hoàn thành theo thời điểm đã định. Vì thế, trong Đấng Christ là sự a-men, tức là sự thật, chiếu ra sự vinh quang của Đức Chúa Trời, được Phao-lô và các bạn của ông rao giảng, đồng thời thể hiện qua nếp sống của họ.

21 Đấng làm cho bền vững chúng tôi với các anh chị em trong Đấng Christ, đã xức dầu cho chúng ta, Đấng ấy là Thiên Chúa;

Câu 21: Con hiểu rằng, Thiên Chúa trong thân vị Đức Chúa Trời đã tháp con dân Ngài vào trong Đấng Christ một cách chắc chắn và vững vàng, khiến họ được hiệp làm một với Đấng Christ. Chính ngài cũng đã xức dầu cho họ, có nghĩa là ban cho họ đầy dẫy thánh linh của Thiên Chúa cùng với thẩm quyền và địa vị làm tiên tri, thầy tế lễ, và vua.

22 Đấng cũng đóng ấn chúng ta và ban sự bảo chứng của Đấng Thần Linh trong lòng của chúng ta.

Câu 22: Con hiểu rằng, những ai thật lòng ăn năn tội, hết lòng tin nhận sự chết chuộc tội của Đấng Christ, vâng giữ các điều răn của Thiên Chúa thì Đức Chúa Trời ban Đấng Thần Linh cho họ như một sự đóng dấu trên họ, rằng họ thuộc về Ngài. Chính sự hiện diện của Đấng Thần Linh trong thân thể xác thịt của con dân Chúa là chứng cớ bảo đảm rằng, họ đã ở trong sự cứu rỗi của Thiên Chúa, đã được ban cho địa vị làm con cái của Đức Chúa Trời. Con dân Chúa nhận thức sự hiện diện của Đấng Thần Linh trong thân thể mình, khi được Ngài giảng dạy, an ủi, cáo trách, thúc giục trong tâm thần.

23 Tôi kêu cầu Đức Chúa Trời, xin chứng tích trên linh hồn của tôi rằng, vì khoan hồng cho các anh chị em mà tôi chưa đến Cô-rinh-tô.

Câu 23: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô đã kêu cầu với Đức Chúa Trời, xin Ngài ban dấu chứng trên linh hồn của ông, tức là trên mạng sống của ông, về lý do ông chưa đến Cô-rinh-tô theo dự định. Lời kêu cầu đó hàm ý, nếu ông nói dối thì xin Đức Chúa Trời cất đi mạng sống của ông. Lý do Phao-lô chưa đến Cô-rinh-tô như dự định là vì ông không muốn trực tiếp kỷ luật con dân Chúa tại đó về những sự sai trái của họ. Ông muốn chờ cho họ ăn năn sửa lỗi, rồi ông mới đến thăm họ.

24 Không phải vì chúng tôi cai trị đức tin của các anh chị em, nhưng chúng tôi là những người giúp cho sự vui mừng của các anh chị em, vì bởi đức tin các anh chị em đứng vững.

Câu 24: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô và các bạn của ông có thẩm quyền của Đức Chúa Trời ban cho trong sự cai trị Hội Thánh tại Cô-rinh-tô, nhưng ông và các bạn của ông đã không dùng thẩm quyền đó cách nghiêm khắc máy móc. Ông và các bạn của ông dùng tình yêu để khoan hồng cho họ về các lỗi lầm của họ, mong họ sớm biết ăn năn và sửa lỗi. Bởi vì, không phải do sự nghiêm khắc sửa phạt của ông và các bạn của ông mà họ được đứng vững, nhưng do chính đức tin của họ trong Chúa. Phao-lô chỉ muốn ông và các bạn của ông giúp cho con dân Chúa luôn vui mừng sống trong lẽ thật của Lời Chúa.

1 Vậy, chính tôi đã tự quyết định về sự tôi sẽ không trở lại với các anh chị em trong sự đau buồn.

2 Vì nếu tôi làm cho các anh chị em buồn rầu thì ai là người làm cho tôi vui, nếu không phải người đã bị buồn rầu vì tôi?

Câu 1 và 2: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô quyết định tạm thời không đến thăm Hội Thánh tại Cô-rinh-tô để tránh thêm sự đau buồn cho cả đôi bên. Phao-lô đau buồn vì sự lỗi lầm trong Hội Thánh chưa được giải quyết. Hội Thánh đau buồn vì phải đối diện với Phao-lô trong khi vẫn còn có sự sai trái trong Hội Thánh. Trong trường hợp Phao-lô có mặt tại đó thì ông phải thi hành sự kỷ luật, khiến cho ông không vui và con dân Chúa tại Cô-rinh-tô cũng bị đau buồn. Sứ Đồ Phao-lô muốn họ có cơ hội ăn năn và sửa đổi trước khi ông đến. Như vậy, khi ông đến thì cả ông lẫn con dân Chúa tại Cô-rinh-tô đều sẽ được vui mừng.

3 Tôi đã viết cho các anh chị em như thế, để khi tôi đến, tôi sẽ không có sự buồn rầu bởi những người lẽ ra khiến tôi vui mừng. Tôi tin cậy nơi hết thảy các anh chị em rằng, sự vui mừng của tôi là sự vui mừng của hết thảy các anh chị em.

Câu 3: Con hiểu rằng, những gì đã được Sứ Đồ Phao-lô viết trong thư từ 1:12 đến 2:2 là để Hội Thánh tại Cô-rinh-tô sớm ăn năn, sửa đổi. Ông mong rằng, khi ông đến thăm thì họ sẽ là những người làm cho ông được vui mừng, chứ không là những người làm cho ông bị buồn rầu. Phao-lô cũng tin rằng, con dân Chúa tại Cô-rinh-tô biết tin kính Chúa, vâng phục sự dạy dỗ của ông, sớm ăn năn những lầm lỗi, sai trái của họ để sự vui mừng của ông cũng là sự vui mừng của họ.

4 Vì từ cơn khốn khổ lớn và sự quặn thắt của tấm lòng mà tôi đã viết cho các anh chị em với nhiều nước mắt. Chẳng phải để cho các anh chị em bị đau buồn nhưng để các anh chị em biết tình yêu mà tôi có dư dật đối với các anh chị em.

Câu 4: Con hiểu rằng, Sứ Đồ Phao-lô đã phải khóc nhiều và rất đau đớn trong lòng, vì có sự phân rẽ trong Hội Thánh tại Cô-rinh-tô. Sự Hội Thánh bị giáo sư giả và tiên tri giả thao túng là sự khốn khổ lớn trong Phao-lô, khiến cho lòng ông quặn thắt, khi thư II Cô-rinh-tô được viết ra. Sứ Đồ Phao-lô muốn cho con dân Chúa tại Cô-rinh-tô biết rằng, không phải ông viết thư II Cô-rinh-tô để quở trách họ nghiêm khắc, khiến cho họ bị đau buồn. Nhưng để tỏ ra tình yêu ông dành cho họ, muốn cho họ sớm ăn năn những gì sai nghịch Lời Chúa để có một đời sống thánh khiết, đẹp lòng Chúa,

Thưa Cha, con cảm tạ Cha về bài học tình yêu và sự khoan hồng của Phao-lô đối với Hội Thánh tại Cô-rinh-tô. Đó cũng chính là tình yêu và sự khoan hồng lớn của Đấng Christ dành cho Hội Thánh. Nguyện Cha ban cho mỗi một con dân Chúa biết cách hành xử đối với người có lỗi bằng tình yêu thương của Chúa, ban cho cơ hội để người phạm tội biết nhận lỗi và ăn năn, thì đó sẽ là sự vui mừng chung cho cả Hội Thánh. A-men!

Trong ân điển của Đức Chúa Jesus Christ.

Huỳnh Christian Priscilla